Lâm Thành , nghiêm túc : "Anh đụng Phùng Tố Viện, sợ cô lên cơn hại Lý Tư Vũ thì ? Cậu trông kỹ cho .”
Vừa thấy dáng vẻ nghiêm túc của đại ca, Lý Khang cũng ghi nhớ việc .
"Em đại ca, yên tâm.”
Thấy nhớ, Lâm Thành mới gật gật đầu:
"Cậu việc thì yên tâm.”
Đêm đó, Lâm Thành dặn dò xong là rời luôn, sáng hôm cũng đến toà thị chính.
Phùng Tố Viện cách toà thị chính xa, chặn Lâm Thành, mà gặp Lý Tư Vũ.
"Chó ngoan cản đường.”
Lý Tư Vũ lạnh nhạt cô .
Phùng Tố Viện lập tức bốc hỏa:
"Cô ai là chó hả!”
"Ai trả lời thì là đó.”
"Cô!"
Phùng Tố Viện tức giận bước lên định đẩy cô, kết quả Lý Tư Vũ tránh .
Sau đó Phùng Tố Viện mất đà suýt nữa đập mặt xuống đất, cố gắng bước thêm hai bước mới tạm thời vững .
"Cô tránh cái gì!"
Giọng của cô khó chịu, suýt nữa là ngã !
Lý Tư Vũ thái độ của cô cho bật :
"Sao? Cô đẩy , còn im cho cô đẩy ?”
Phùng Tố Viện định phản bác, tới bên cạnh Lý Tư Vũ.
Bành Lăng Mạn thấy cô , lập tức hỏi:
"Cô là ai ? Lén lút quanh toà thị chính, còn ngăn cản cán bộ thị chính, cô là gián điệp ?”
Cô Lý Tư Vũ :
"Mau gọi xem, ở đây gián điệp.”
Phùng Tố Viện cô mà sửng sốt:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-397-lam-thanh-di-cong-tac.html.]
"Ơ? là gián điệp, cô thế!”
Lý Tư Vũ , bộ :
"Không chừng là gián điệp thật, tìm , cô ở đây giữ chân cô , thể để cho cô chạy.”
Phùng Tố Viện thấy cô thật sự chạy toà thị chính, vẻ là gọi , cô sợ quá vội vàng chạy trốn.
Chuyện gì trời, tự nhiên biến thành gián điệp ?
Bành Lăng Mạn thấy cũng đuổi theo nữa, vốn chỉ định hù dọa cô thôi.
"Được nha, còn cả trò nữa?”
Lý Tư Vũ cô , còn giơ ngón cái khen ngợi.
Bành Lăng Mạn bĩu môi:
"Người cứ dạy cho một trận, là sẽ nước lấn tới.”
"Xem cô ít kinh nghiệm nha.”
Lý Tư Vũ trêu ghẹo .
"Được , nhanh , sắp trễ .”
Nói xong, Bành Lăng Mạn kéo cô văn phòng.
Vừa Phùng Tố Viện trì hoãn như , sắp đến trễ ?
Mọi trong văn phòng đều đến đủ, ngoại trừ Lâm Thành công tác ở đây, thì còn đều ở đây.
"Giờ mới đến, tích cực gì hết"
Từ Vi Nam liếc hai bọn họ, còn nắm tay, quan hệ giữa hai cô gái cơ .
Liễu Thành Tuyết thấy cô bắt đầu, bèn :
"Cô thì tích cực , đến nơi một chỗ chẳng gì hết.”
Lời của cô cũng sai, mỗi ngày Từ Vi Nam đến đều tài liệu, nếu thì là ngoài dạo phố.
Nhìn cô việc, chỉ lúc tổ trưởng thông báo nhiệm vụ tuần mới thấy cô , thời gian còn đều tạm bợ.
Từ Vi Nam cũng Liễu Thành Tuyếtnói thật, nhưng cô việc cho cũng việc để mà.
Có đôi khi bản thảo còn tổ trưởng Chu giáo huấn, cô cũng nữa.
"Cần cô lo ? Cô tự lo việc của ."
Từ Vi Nam lườm Liễu Thành Tuyết, bực bội đầu giả vờ sách.