"Lần bọn họ tới đây rõ ràng, Thành Kiệt và Thành Liệt đều nghiệp, em xem thể cho chúng nó tới đây cùng việc ?”
“Dù chúng đều là cháu trai em, thể giúp thì giúp một tay.”
Anh còn kiêu ngạo kiêu ngạo lúc mới tới, đối mặt với Lý Tư Vũ, thể khiêm tốn.
"Còn Thành Viễn nữa!”
Anh ba Lý em tư nhắc tới con trai nhà , thì vui mặt.
Lý Tư Vũ gì, hai , cụ bà.
Nói thật, Lý Tư Vũ giúp họ chút nào, dù cũng là của nhà họ Lý, nhưng để tâm đến cụ bà.
Lúc cụ bà bệnh nặng giường, bọn họ chăm sóc mà lo chuyện chia nhà ở riêng Lý Tư Vũ tức giận.
Tuy rằng cô tình cảm với mấy , nhưng cụ bà thì khác, cho dù cụ bà tức giận đến thì bọn họ cũng là con trai, cháu trai của bà.
Lý Tư Vũ quan tâm đến cảm nhận của cụ bà, thể cố chấp.
Vậy nên cô cụ bà, thấy bà cúi đầu gì là hiểu rõ.
Điều cũng bình thường, cụ bà tới đây nhiều năm như , cũng tình cảm nhất định với con trai, cháu trai.
Cô thể ích kỷ để cụ bà chặt đứt tình, như là quá đáng.
Lý Tư Vũ vẫn gì, suy nghĩ một chút :
"Anh ba, Anh tư, hôm nay hai mở lời , em cũng thể để ý đến nhà.”
“Thế , ngày mai em sẽ tìm hỏi thăm một chút. Có công việc sẽ sắp xếp cho mấy đứa tới , nhưng câu em ”
Lý Tư Dân và Lý Tư Văn thấy cô đồng ý, lập tức dậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-378-tim-viec-cho-may-dua-chau.html.]
Lý Tư Văn : "Em gái, em , chỉ cần thể là .”
Thấy bọn họ đồng ý, Lý Tư Vũ lúc mới :
"Em sắp xếp cho mấy đứa nhà máy, thật thà chăm chỉ việc, nếu sai đuổi việc thì em mặc kệ. Ngoài , ý kiến với công việc, kén cá chọn canh.”
Chuyện sắp xếp trong xưởng vốn việc dễ dàng, họ còn kén cá chọn canh thì Lý Tư Vũ cũng giúp nổi.
Hai công việc thì còn chọn cái gì chứ?
Chỉ cần là thể công nhân, như với trình độ học vấn trung học của mấy đứa con, dù thế nào cũng là việc .
Lý Tư Vũ chẳng qua mới là bằng trung học cơ sở, chuyện con trai nhà thể hơn nó ?
Cho nên hai vốn dĩ hề lo lắng những chuyện , mà gật đầu đồng ý, tuyệt đối sẽ kén cá chọn canh.
Lý Tư Vũ lúc mới yên tâm, :
"Vậy , ngày mai em sẽ tìm hỏi một chút. Đừng ôm hy vọng quá lớn, việc thi xưởng em cũng giúp gì, đến lúc đó tự cố gắng .”
Chuyện vẫn rõ ràng, chứ thì đến lúc đó xảy vấn đề gì, mấy thi đậu, nhờ cô.
"Sao còn thi ?”
Lý Tư Dân vui hỏi. Anh còn tưởng rằng một câu là thể xưởng, ngờ còn thi, giúp thế khác gì giúp?
Lý Tư Văn thầm mắng một tiếng ngu xuẩn, mặt tươi với Lý Tư Vũ:
"Em gái, đừng ba, đều hiểu, thể thi.”
Lý Tư Dân hài lòng với lời của Lý Tư Văn, chẳng lẽ đúng .
Lý Tư Văn kéo một cái, mới yên lặng, chỉ bĩu môi lời nào.