Lý Tư Vũ hào phóng gật đầu :
"Không sai, tổ trưởng Chu khen đó!”
"Ồ..."
Mọi trong văn phòng đều kinh ngạc Lý Tư Vũ, thể nào?
Tổ trưởng Chu cứng ngắc nghiêm túc khen ?
Làm ơn , họ tưởng tượng nổi luôn.
Lý Tư Vũ tâm trạng vui vẻ, trở chỗ bản thảo vô cùng thuận lợi.
So với việc Lý Tư Vũ vui vẻ bên , bên thư ký Phó chút rắc rối.
Phó Bí thư thành ủy Trương Minh Vũ tờ báo trong tay, đó là bài của Lý Tư Vũ.
Ông ngoài năm mươi tuổi, ngẩng đầu thư ký Phó:
"Lý Tư Vũ thế nào?”
Thư ký Phó cau mày, suy nghĩ trong lòng:
"Lý Tư Vũ ngốc nghếch như vẻ ngoài của cô , lúc chuyện qua, cảm thấy cô đoán ý định của chúng . cô bình tĩnh, hỏi một câu nào.”
hỏi một câu nào ?
Trương Minh Vũ buông tờ báo trong tay xuống, trầm mặc trong chốc lát, đó :
"Trước tiên cứ để ý cô , dù chúng cũng lợi dụng cô .”
“ nếu thực sự thể gây áp lực lên nhà máy rượu, sẽ mặt nữa, nếu thực sự thể di dời thì thể một chiến tích khi nghỉ hưu.”
Thư ký Phó cách của phó bí thư, vẫn nhắc nhở:
" dự định quan sát Lý Tư Vũ vài ngày, dù cũng hiểu rõ, chẳng may xảy chuyện gì thì chúng mất nhiều hơn .”
Trương Minh Vũ cảm thấy , chỉ là một cán bộ nho nhỏ, dù năng lực thì cũng gây sóng to gió gì lớn chứ?
“Phó Bí thư Trương, nên cẩn thận."
Cô nhắc nhở, chuyện thật sự nên chủ quan.
Thư ký Phó thấy ông thèm để ý, âm thầm thở dài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-362-pho-bi-thu-truong-minh-vu.html.]
Xem Trương Minh Vũ vốn để chuyện trong lòng, nhưng cô sẽ chủ quan.
Vẫn nên quan sát, cẩn thận là điều cần thiết.
Tuy rằng cô cũng cảm thấy Lý Tư Vũ thể gây chuyện, nhưng cô là tổng thư ký của phó bí thư, nhất định cảnh giác với sơ suất của phó bí thư.
Ra khỏi văn phòng phó bí thư, cô gọi thư ký Triệu tới, :
"Cô hỏi thăm một chút chuyện của Lý Tư Vũ, nhớ cẩn thận một chút.”
"Vâng."
Thư ký Triệu gật đầu, nhờ Lý Tư Vũ mua dầu gội đầu thấy tin tức gì, đúng lúc hỏi cô .
Những chuyện hỏi thăm kiểu bất ngờ mới .
Trong ký túc xá nữ của toà thị chính, Từ Vi Nam cầm tấm gương nhỏ bằng bàn tay soi liên tục, khi thấy vết bầm tím mặt, lên.
"Huhuhu…"
Đôi mắt Từ Vi Nam sưng húp thành đường thẳng, một là do đánh, nguyên nhân còn là do cả một đêm.
Bôi thuốc màu tím lên mặt, Từ Vi Nam nín , trong lòng tự nhủ, nhịn là .
"Rầm rầm rầm..."
Cửa phòng bên ngoài gõ, Từ Vi Nam nghi ngờ qua.
Bây giờ là giờ việc, tới đây?
"Ai ?”
Cô to giọng hỏi chứ mở cửa. Bây giờ cả cô đều đau, di chuyển một chút cũng khó khăn.
"Rầm rầm rầm..."
Tiếng gõ cửa một nữa vang lên, nhưng ai trả lời.
Từ Vi Nam sợ tới ngừng thở, gian nan xuống đất xỏ giày cửa.
Cô từ khe hở xuyên bên ngoài nhưng thấy một bóng nào.
Mở cửa , Từ Vi Nam nghi hoặc bên ngoài, ai chứ?
Đột nhiên bên cạnh xuất hiện một bóng đen, kéo Từ Vi Nam phòng.
"Á!”