Lý Tư Vũ:…
Thật biến thành mù quá , lắm trò thế chứ, cô cảm thấy giống như điệp viên đấy.
Sau khi tan tầm, Lý Tư Vũ trở ký túc xá quần áo, quét dọn xong quần áo là bụi bặm nên cô luôn.
Cô xách túi khỏi cửa thì đụng Từ Vi Nam.
"Ồ, đến nhà họ hàng ."
Từ Vi Nam bộ quần áo mới cô mặc, mặc bộ , quần áo khá nhiều đó nha.
" liên quan gì đến cán bộ Từ nhỉ?"
Cô Từ Vi Nam, còn an phận thủ thường .
Từ Vi Nam lạnh:
"Sao, cán bộ Lý còn sợ khác cô , chẳng lẽ là gặp đồng chí nam nào.”
Lý Tư Vũ gật đầu:
"Ừ, đúng , thì liên quan gì đến cô?"
Từ Vi Nam Lý Tư Vũ xong thì sửng sốt, cô vốn định mỉa mai vài câu, ngờ Lý Tư Vũ tự thừa nhận luôn, cô gì nữa.
Lý Tư Vũ liếc cô một cái xuống lầu luôn.
"Cán bộ Từ, cô vẻ rảnh đến mốc meo nhỉ, ai cô cũng vài câu mới chịu .”
Liễu Thành Tuyết từ phòng ký túc xá bên cạnh, liếc cô .
"Liên quan gì đến cô, mà ăn bánh ngô của cô ."
Từ Vi Nam cay nghiệt , còn chê bai hộp bánh ngô cô cầm.
Liễu Thành Tuyết phản đối :
" ăn là tự bỏ tiền mua, giống nào đó, ăn đồ của khác còn kén cá chọn canh. Cuối cùng tránh mặt kìa.”
Liễu Thành Tuyết thành công chọc giận Từ Vi Nam, cô trợn đôi mắt đỏ ửng, hét lớn:
"Cô thì cái gì, mà ăn bánh ngô của cô ."
Nói xong, Từ Vi Nam chạy thẳng phòng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-349-that-muon-bien-thanh-nguoi-mu.html.]
"Rầm" một tiếng, đóng cửa kín mít.
Liễu Thành Tuyết cửa phòng cô , chẳng hiểu chuyện gì.
"Đồ thần kinh"
Mình ăn bánh ngô thì chứ? Sợ là Từ Vi Nam thực sự là điên .
Cả buổi tối Lý Tư Vũ lục lọi trong gian, tìm một đống lớn đồ văn phòng phẩm.
Thứ chiếm mười mét vuông, bên trong những chiếc thùng chồng chất lên tận nóc đều là bút vở các loại.
Cô mở một thùng bút máy xem, đều là loại giá hơn một trăm tệ, chất lượng .
Chọn hai cây bút màu bạc, cô mỉm nhét túi, hai cái ngày mai cho Lâm Thành một cái, dùng một cái.
Mặt khắc hai chữ Yingqi, chắc là thương hiệu gì đó, nhưng quan trọng.
Dù bây giờ bút cũng nhiều, chỉ hai hãng chính, chất lượng bút hơn các loại khác.
Quan trọng nhất là cần mất tiền mua.
Cô tìm mấy đồ dùng hằng ngày, thêm mấy cái nồi niêu xoong chảo chậu thau các kiểu chất đống ở một bên, để qua ngày mai dọn là .
Lý Tư Vũ sắp xếp một lúc lên giường ngủ luôn, hai ngày nay cô ngoài liên tục nên bây giờ mệt chết.
Ngày hôm lúc , Lý Tư Vũ nhận bầu khí trong phòng việc gì đó đúng, đều tập trung về phía cô.
Bành Lăng Mạn vẫy tay với cô, Lý Tư Vũ vui vẻ chạy tới:
"Có chuyện gì ?"
Chỉ thấy cô đưa ngón tay cái lên với Lý Tư Vũ:
"Cô giỏi lắm."
Rồi cô nhẹ nhàng :
"Cô lên báo đó, cô một tiếng, gì cũng với một tiếng chứ."
Lý Tư Vũ , gật đầu là chuyện :
"Lần sẽ với cô."
Còn , Bành Lăng Mạn nhịn mà giơ ngón cái lên, cô lợi hại.