Có thể từ bỏ các vấn đề cá nhân của riêng , hết sức (giống như tác giả) tinh thần cần học hỏi.
Lý Tư Vũ thật sự tò mò về thư ký Phó, nhưng mà cái trong phạm vi suy nghĩ của cô.
Nếu thể trở thành thư ký trưởng của một phó bí thư, cô vẫn cảm thấy đáng giá, điều vượt quá mong đợi của cô.
Đồ ăn của hai bưng lên nhanh, Bành Lăng Mạn ăn ưu nhã, cho dù là tốc độ cũng quá nhanh.
Lý Tư Vũ ăn sạch một bát cơm, cô nhóc cho hết hai cái bánh bao lớn xuống bụng, còn uống hai bát canh, đồ ăn thì càng cần .
Hai ăn no uống đủ, đặt đũa xuống.
Bành Lăng Mạn vỗ bụng phình lên:
"No quá…”
Lý Tư Vũ: Nếu còn no thì ăn hết bát đĩa luôn .
Bành Lăng Mạn: Cô là ma quỷ ?
"Đi thôi."
Lý Tư Vũ dậy cầm túi cô .
"Chờ một chút, đợi một chút."
Bành Lăng Mạn thành công nghỉ ngơi một lúc:
"Nấc..."
"Đi thôi."
Cô dậy ngoài với cô .
Đám thư ký Phó từ lâu , cũng chào hỏi.
Dựa cái gì chào hỏi mới gặp hai ? Huống chi còn đồng nghiệp.
Lý Tư Vũ lời tạm biệt Bành Lăng Mạn xong, mới trở về.
Khi cô ngang qua khu vườn, đột nhiên cô thấy ai đó đang chuyện.
Lý Tư Vũ sửng sốt, cô ngay lập tức trốn lùm cây.
Ơ...
cô trốn nhỉ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-342-an-uong-no-say.html.]
Còn kịp suy nghĩ tại như , thì cô thấy tiếng chuyện vang lên.
"Anh đang gì ? Trương Đại Vỹ cho , sẽ ở bên , đừng mà mơ hộng hão huyền!"
Từ Vi Nam nổi giận đùng đùng Trương Đại Vĩ mặt, trong lòng vô cùng tức giận.
đối với Trương Đại Vĩ , cô dám chọc giận.
Loại cô dám trêu , trong lòng càng sợ hãi, nhưng vẫn mạnh miệng ở nơi đó.
"Ha ha..."
Trương Đại Vĩ một tiếng, lạnh lùng :
"Từ Vi Nam, bây giờ cô chính là một thứ hàng qua sử dụng, ngoàitôi , cô còn thể lựa chọn ai? Vương Kiệt ? là hổ.”
Từ Vi Nam thì mặt mày trắng bệch, nhưng mà buổi tối rõ, cho nên ai chú ý.
"Anh!"
Trong giọng của cô giấu sự tức giận:
"Anh đừng ép quá đáng!”
"Sao? bắt nạt cô ? Cô ăn đồ ăn của , lúc cô ăn uống cô .”
“Bây giờ thì , dùng xong là ném sang một bên, cô cho rằng là Vương Kiệt ?"
Anh đầy xa, từng bước tiến tới gần Từ Vi Nam vẫn luôn lùi về phía .
“Anh, đừng tới đây, mà tới sẽ hét lên!”
Cô miễn cưỡng bắt bản vững, sợ ngã mặt đất.
Trương Đại Vĩ :
"Mau gọi , để cho khác tới xem hơn nửa đêm cô ở trong bụi cây với đồng chí nam, sẽ gì?"
Giọng điệu trêu chọc, hề sợ sự uy h.i.ế.p của Từ Vi Nam.
Từ Vi Nam thấy sợ, bản cô cũng dám ở đây nữa, cô dứt khoát xoay chạy trốn, cả đoạn đường về ký túc xá.
Trương Đại Vĩ cũng đuổi theo, hôm nay tới đây chỉ là cảnh cáo Từ Vi Nam một chút.
Anh lạnh một tiếng, đó rời khỏi nơi ngay lập tức.
Lý Tư Vũ trốn nửa ngày tin tức kinh nên phản ứng như thế nào.