"Đại ca, nhiều như cũng vận chuyển ."
Vấn đề mà quan tâm là việc vận chuyển, dầu đậu nành mỡ lợn gì đó, thích gì đó, thể bán tiền là .
Lâm Thành suy nghĩ một chút, :
"Đóng thành từng thùng nhỏ, đến lúc đó chia rải rác bán, dù bọn họ cũng nhiều tiền để mua nhiều như .”
"Vâng."
Vương Thiết Sinh gật đầu, bỗng nhiên nhớ tới cái gì đó, :
"Đại ca, Ngụy Tứ buổi tối cuối tuần gặp mặt một , đồng ý chuyện với .”
Ngụy Tứ.
Lâm Thành thận trọng :
" , thể để chuyện gì phát sinh nữa, nhớ cẩn thận một chút.”
"Vâng ạ."
"Vâng ạ."
Hai trả lời một tiếng, bắt đầu việc, mang mấy thứ thể chắc chắn bán mới là chuyện chính.
So với Lâm Thành bận rộn việc, Lý Tư Vũ ngủ một đêm ngon giấc, mở mắt trời sáng.
Cô rửa mặt xong đến văn phòng, đến sớm.
Mọi như bận rộn, nếu họ báo hoặc chuyện phiếm thì đúng là giống bận thật.
Lâm Thành ghế thấy Lý Tư Vũ tới, nháy mắt hiệu với cô, đó mặt nghiêm túc tài liệu.
Lý Tư Vũ phát hiện Lâm Thành thật sự là quá tinh nghịch.
Thử hỏi mà xem, nếu một bạn trai nghịch ngợm thì đây? Cần tư vấn, gấp đó!
Nhìn một vòng, sáng sớm Liễu Thành Tuyết ngoài việc, đúng là là nỗ lực.
mà hôm nay Lý Tư Vũ còn việc khác , nên buổi sáng tạm thời thể ngoài.
Từ Vi Nam Vương Kiệt việc ở bên cạnh, trong mắt hiện lên một tia u ám.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-337-chuyen-hang.html.]
Cứ gả cho Trương Đại Vĩ như , cô thật sự cam tâm.
Cho nên, cô chắc chắn nghĩ cách.
Tổ trưởng Chu đến thấy đều việc, trong lòng hài lòng, nhất là các đồng chí nguyện ý ngoài chạy việc, càng thích.
Buổi trưa lúc ăn cơm, Từ Vi Nam đột nhiên bưng đậu kho thịt, còn gà hầm nấm, cùng bàn với Vương Kiệt.
Vương Kiệt Từ Vi Nam đang tươi mặt, nghĩ cô gì.
"Cán bộ Từ, cô đây là..."
Anh Từ Vi Nam khác thường, tự nhiên.
Từ Vi Nam thì mỉm :
"Cán bộ Vương, lúc mời ăn nhiều cơm như , cũng mời ăn, qua mới là đồng nghiệp .”
Có qua ?
Lý Tư Vũ sang bên , hôm nay mặt trời mọc từ phía tây ?
Không đến chuyện Từ Vi Nam mua thịt, nhưng cô còn mời khác ăn cơm?
Chà chà, thật là lợi hại.
Vương Kiệt sửng sốt, ngay lập tức :
"Không cần cán bộ Từ, ăn, cô bệnh nặng mới khỏi, cô tự ăn .”
Đã từ chối rõ ràng như , nghĩ, chắc cũng cần cùng một bàn với cô nữa?
Vương Kiệt như , Từ Vi Nam cảm động nước mắt lưng tròng:
"Cán bộ Vương, quan tâm như , , thật sự nên gì.”
Vương Kiệt: ???
Đang xảy chuyện gì ? Mình đủ rõ ràng ? Quả nhiên câu cuối cùng là thừa .
Lúc Vương Kiệt thật sự tát cho một cái, cho ngươi lắm mồm !
Từ Vi Nam cảm động rơi nước mắt, đó ăn từng miếng từng miếng thịt, ăn từng miếng cơm.
Từ Vi Nam: Ngon thật đấy.