Lâm Thành đáng thương, hàng ngày thấy yêu nhưng thể chuyện, ở bên thật sự là quá khó khăn.
Lúc , bên ngoài vọng đến tiếng chuyện, Lý Tư Vũ kéo tay , đó chỗ của .
Lâm Thành cũng lưu luyến rời trở chỗ , cầm lấy tài liệu bàn lên xem.
Đám đúng là, thể ăn thêm một chút ?
Không ăn nhanh như tiêu hóa ?
Một nhóm thể tiêu hóa bước văn phòng, trở về vị trí của họ, bắt đầu chuyện.
Từ Vi Nam đến muộn, dầu mỡ ngoài miệng cũng lau sạch, sợ bản cô ăn sủi cảo nhân thịt.
Vương Kiệt về từ lâu, thấy Từ Vi Nam tiến cũng cô , chỉ cúi đầu lộ tâm trạng .
"Ôi chao, ăn quá nhiều tiêu hóa nổi , bộ một lát mới trở về."
Từ Vi Nam giả vờ ghế, còn lấy khăn tay lau bên miệng, nhưng mà vết dầu mỡ miệng cũng nỡ lau sạch.
Lý Tư Vũ thoáng qua, ôi... Thật kinh tởm.
Liễu Thành Tuyết “phụt” một tiếng bật :
"Ai nha, nhân duyên của cán bộ Từ đúng là quá, còn mời ăn sủi cảo nhân thịt, thật là giỏi.”
Nghe nhắc tới , tuy rằng Liễu Thành Tuyết đáng ghét, nhưng Từ Vi Nam vẫn gật đầu:
" , so với cán bộ Liễu thì hơn một chút, dù mỗi ngày ăn dưa muối bánh ngô cũng quá sợ nghẹn.”
Cô hả hê, lúc tuy rằng Từ Vi Nam ăn một bữa thịt, nhưng vẫn còn thể ăn nổi một món chay.
So với món dưa muối bánh ngô đơn giản của Liễu Thành Tuyết thì cô cảm thấy vẫn .
Liễu Thành Tuyết cũng cảm thấy hổ, chỉ lạnh lùng :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-321.html.]
"Cán bộ Từ sai, mỗi ngày ăn dưa chua bánh ngô là thể chịu , cô còn mời ăn cơm, còn thể ăn thịt, quan hệ thật đấy.”
“Tuy ai mời ăn cơm, nhưng mà ngay cả khi mời, cũng dám ăn.”
“Đồ ăn miễn phí như thế, dù như nào cũng dễ ăn .”
Lý Tư Vũ đồng tình với lời của Liễu Thành Tuyết, giống như lúc cô mời Đào Đan ăn cơm, cũng là vì hòa nhập vòng tròn thư ký, hơn nữa cũng vì tài nguyên hơn.
Vương Kiệt thì khác, con gì xa, cho nên vẫn cứ chịu thiệt thòi như .
Nếu đổi là khác, sẽ dễ để cho Từ Vi Nam ăn như .
Buổi trưa Liễu Thành Tuyết thấy Trương Đại Vĩ mời Từ Vi Nam ăn sủi cảo, đàn ông tính toán gì đều hết lên mặt, nhưng Từ Vi Nam thì chỉ lo ăn thịt, cho nên phát hiện .
Từ Vi Nam chỉ coi như cô ghen tị với mời ăn cơm, mà hiểu rõ lời của cô .
Vương Kiệt cũng nản lòng thoái chí, để ý đến Từ Vi Nam nữa.
Dù cũng khác mời cô ăn cơm nên chướng mắt , sẽ qua đó tự mất mặt nữa.
Lý Tư Vũ hiểu và cũng nữa, dù liên quan đến cô, chuyện đối với cô giống như xem chuyện mà thôi.
Buổi chiều tan tầm, Lâm Thành nháy mắt với cô, Lý Tư Vũ đỡ trán, tên thật sự là hết thuốc chữa .
Thu dọn đồ đạc xong, Lý Tư Vũ lấy miếng gà kho hôm qua , đựng hai hộp cơm.
Có lẽ Lâm Thành sẽ mua đồ ăn, cho nên lấy một món ăn là đủ .
Ra khỏi cửa ký túc xá, Lý Tư Vũ thấy Từ Vi Nam đang đóng cửa, xem cô cũng ngoài.
"Ô kìa, cán bộ Lý ngoài ?"
Từ Vi Nam hì hì .
Lý Tư Vũ gật đầu:
"Ừ, cán bộ Từ cũng ngoài ?"