" ? Chính là mời ăn cơm, chẳng lẽ ép mời ? ?"
Từ Vi Nam khó hiểu .
Dĩ nhiên cô tình cảm của Vương Kiệt, nhưng hẹn hò á? Sao , với gia đình như Vương Kiệt đúng là hy vọng hão huyền.
Vương Kiệt lời của cô chặn họng, cam lòng hỏi:
“Không cô hẹn hò , nếu cô để cho mời ăn cơm chứ.”
"Cái gì cơ?!"
Từ Vi Nam thấy xung quanh nhiều chứng kiến thì lập tức phản bác:
“Cán bộ Vương, nên cẩn thận lời , bao giờ ý dính líu gì đến , việc mời ăn cơm cũng là việc yêu cầu mà.”
“Sao nào, bây giờ bắt đầu đổ cho ?"
Từ Vi Nam khó chịu , đúng là mắt, thế mà thế mặt nhiều như .
Vương Kiệt cô cúi đầu, đúng là từ đầu đến giờ Từ Vi Nam từng đề cập đến việc hẹn hò với , tất cả đều là ảo tưởng của mà thôi.
khác thì nhịn , một bác gái lớn tuổi khẩy :
“ cô bé, cô hẹn hò với mà ăn bánh bao và thịt gà của , thể mặt dày như chứ?”
“Phiếu thịt nhà tự nhiên gió thổi tới để cho cô ăn hả.”
Mấy ngày nay Vương Kiệt mua đồ ăn gì cho cô , vẫn luôn để ý.
Trừ việc buổi sáng căn tin thịt thì còn buổi trưa và cả buổi tối, món nào thịt cũng đều mua cho cô ăn, phiếu thịt mà cho cô ăn hoài .
Từ Vi Nam bà mắng thì vui mà :
"Bà nhiều chuyện cái gì? Là tự nguyện, ép ."
Nhiều chuyện!
“Hóa mặt cô cũng đủ dày để tiếp ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-319.html.]
“Phiếu thịt một tháng của tên nhóc chắc hết trong bụng cô ?”
Một bác gái khác cũng nhịn mà vặn .
"Mắc mớ gì tới mấy ! Thứ nhiều chuyện!”
Từ Vi Nam hừ lạnh một tiếng, đó khỏi nhà ăn, thịt cũng thèm ăn nữa.
Ở đây chẳng ích gì.
Vương Kiệt cô bỏ mà trong lòng lạnh lẽo xuống , khoai tây vụn và đậu hầm mặt, những thứ vượt quá khả năng của .
Nghĩ đến việc gia đình để dành phiếu thịt một tháng cho , cả nhà thịt để ăn mà dùng phiếu thịt cả nhà để dành cho khác ăn.
Lúc trong lòng vô cùng nhức nhối, vì tiếc thịt đưa cho Từ Vi Nam, mà là đau lòng vì nhà mà ăn, bản cũng ăn.
Cuối cùng Từ Vi Nam còn như thế, cũng do quá vội vàng hẹn hò mà rõ lòng .
Lý Tư Vũ Vương Kiệt đang chán nản, trong lòng cô đồng cảm chút nào.
Chưa xác định quan hệ mà lấy thứ quan trọng trong túi cho khác, như thì khác gì là kẻ ngốc ?
Từ Vi Nam bên xúc động nhất thời chạy khỏi căng tin, phát hiện bản còn ăn cơm, nhưng thể về ăn những món chay , chỉ đành để bụng đói.
Đi theo Từ Vi Nam còn một thanh niên, mặt lộ nụ xa, suy nghĩ một chút và đuổi theo Từ Vi Nam.
"Cán bộ Từ."
Từ Vi Nam thấy gọi . Cho rằng là Vương Kiệt, vốn dĩ phản ứng .
Kết quả đầu , phát hiện là một quen .
"Anh là ai?"
Thanh niên :
"Tên là Trương Đại Vĩ, là cán bộ phòng vật liệu, cô vẫn ăn cơm đúng ?”
Trương Đại Vĩ tham lam gương mặt Từ Vi Nam, cùng với dáng non nớt của cô .