Mang Theo Kho Hàng Trọng Sinh - Chương 288

Cập nhật lúc: 2025-08-01 02:55:00
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

thể dùng gian để giấu nhưng quan trọng là ở đây chỗ nào để lấy , với cả cô cũng ít ngoài nên cũng thôi.

Hai nửa tiếng mới tới nơi, chỗ cách xa trung tâm thành phố, nhưng quá hẻo lánh.

Lý Tư Vũ cẩn thận đánh giá xung quanh, cô sợ lỡ nhảy hai cướp đồ của .

Đây cũng là chuyện thường xảy nên cô thật cẩn thận, sợ gặp bất kỳ vấn đề gì.

Có điều Lý Tư Vũ biểu cảm bình thản của thư ký Triệu thì chắc là việc gì , nếu thì cô tỏ lo lắng .

Quả nhiên là Lý Tư Vũ lo quá xa, nhưng như cũng , đỡ gặp nhiều phiền toái.

Lý Tư Vũ đưa tới một cái sân nhỏ, mấy thư ký mà cô từng gặp hôm đó cũng mặt ở đây, bọn họ đều mang theo đồ.

Trong đó lưng thư ký Phó còn một chiếc xe đạp, yên xe cột một cái khung chở hàng, mỗi bên một bao đồ. “Thư ký Tiểu Lý tới .”

Thư ký Phó nhiệt tình chào hỏi với cô, thịt đến đây mà…

Lý Tư Vũ: Cô ăn thịt ?

“Chào thư ký Phó.”

Lý Tư Vũ chào , đó sang chào hỏi với mấy khác.

Mọi đều chằm chằm cái sọt Lý Tư Vũ, thiếu chút nữa nhào lên cướp luôn.

Lý Tư Vũ từ từ đặt cái sọt xuống đất, đó cho tay từ từ mở tấm vải nỉ .

Phía mỗi đều một tấm ván gỗ năm mươi phân, cô lấy đồ đặt từng món lên đó.

Trước vẻ mặt kinh ngạc của , cô :

“Đây, xem thử ưng mấy món nào , giá cả đều hợp lý.

Không mua thì thiệt, mua thì cũng lừa gì!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-288.html.]

Thư ký Phó kinh ngạc chỗ thịt tươi mới , tưởng tượng đến lúc thể ăn sủi cảo thì trong miệng bắt đầu ứa nước miếng.

Huống chi bộ đó đều là thịt gà, còn vặt lông sẵn, thôi cũng béo .

Trước giờ ai từng thấy con gà béo như , thế là đều bắt đầu bàn tán sôi nổi, thậm chí còn kiềm lòng mà bước lên thử.

“Thư ký Tiểu Lý , mấy cái cô lấy ? Còn nhiều thế .”

Lý Tư Vũ hỏi thì ngây chằm chằm vẻ mặt tò mò của hỏi.

Người hỏi là một phụ nữ, trông tầm ba mươi tuổi đang tấm ván gỗ với nét mặt đầy tham lam.

Mọi thấy câu hỏi thì đều về phía .

Thư ký Phó vui, cô nhíu mày phụ nữ hỏi:

“Thư ký Vương, đây là câu cô nên hỏi ? Cô quên quy tắc ở đây ?”

Giọng của cô lạnh băng, dường như là tức giận thật.

“Lúc đây hả, hỏi xuất xứ của các món đồ, mua thì mua, ép buộc ai mà bây giờ cô hỏi câu như thì ý gì?”

Thư ký Phó hùng hổ hăm dọa, cô thích loại như .

Thư ký Vương cũng thái độ của cô dọa tới run , thể quên chuyện , chỉ là lúc thấy đồ thì kiềm chế mà thôi.

Đây là thịt đó, mấy đang ở đây bản lĩnh kiếm mấy thứ chứ.

Thư ký Vương cũng tính tình và thực lực của thư ký Phó bèn lập tức xin :

“Rất xin cô, thư ký Phó, là do lắm mồm, cũng vì thấy đồ quên ngay mà buộc miệng , cô đừng để bụng.”

Mọi đều nhẹ nhàng thở một , mỗi một ở đây thể đến giao dịch đều nhờ năng lực của thư ký Phó, ai ngờ tới lòi một kẻ ngu ngốc như chứ?

mà cho dù thư ký Vương xin thì cũng vô dụng, cô kéo danh sách đen trong lòng thư ký Phó , sẽ để loại như thư ký Vương bước đây nữa.

Thư ký Phó là cẩn thận, tuyệt đối sẽ chấp nhận một phạm sai lầm , cô ghét nhất là loại .

Loading...