Giọng điệu chủ nhiệm Trịnh hết sức bất lực, thật sự mắng Tôn Tú Phân như thế nào.
Có lẽ là Lý Tư Vũ lòi dấu vết nào để chị bắt thóp nên mới moi chuyện , đúng là liều mạng mà.
Lý Tư Vũ cũng dở dở , Tôn Tú Phân quả là cùng một loài với Trần Thúy Hoa.
Đầu óc vấn đề, bụng cũng thối um, thấy khác sống .
“Không tới chuyện nữa, đúng , mấy hôm nay cô ở Bạch Thành ?”
Chủ nhiệm Trịnh hề để tâm đến tình báo của Tôn Tú Phân mà trái còn quan tâm đến chuyện học tập mấy ngày qua của Lý Tư Vũ.
Lý Tư Vũ thở dài, nhưng cô chợt nhớ thư ký Khưu và chủ nhiệm Trịnh quen , nên thôi những câu than phiền khỏi miệng.
Dù gì cũng lòng mà giúp , nếu oán giận khiến hổ thì ?
“Cũng ạ, chuyện đều thuận lợi.”
Lý Tư Vũ .
Chủ nhiệm Trịnh cô, ánh mắt đầy sắc bén, chị là Lý Tư Vũ vui chứ?
Tuy nhiên chị nhớ tới cuộc điện thoại sáng hôm nay bèn :
“Trợ lý Lý, cô chịu ấm ức ở bên đó, nhưng cô một điều rằng.”
Chủ nhiệm Trịnh thẳng dậy, :
“Người ưu tú thường sẽ xa hơn bình thường, nên dĩ nhiên sẽ gặp nhiều vấn đề hơn.
Trên con đường đến thành công khó tránh vài thất bại.”
“Chỉ cần cô kiên trì bước tiếp, và tin tưởng và năng lực của thì lòng cô cũng sẽ càng sáng rõ.”
Lý Tư Vũ giật khi thấy chủ nhiệm Trịnh , là chị chuyện xảy ở Bạch thành ư?
Cơ mà chủ nhiệm Trịnh sai, năng lực thường sẽ ghen ghét những tài giỏi hơn .
“Chủ nhiệm Trịnh, hiểu .”
Lý Tư Vũ đương nhiên hiểu đạo lý , đó là cô chọc tức đến ngu thôi.
Thật thì ngẫm cô cũng cần thiết xoắn xuýt vì những đó, dù bọn họ đều bằng cô.
Chủ nhiệm Trịnh gật đầu :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-273.html.]
“Bên phía Bạch thành gọi điện cho .”
Gọi qua là để những chuyện nhỉ? Chứ nếu chủ nhiệm Trịnh .
“Thư ký Khưu với là đầu tháng cô đến văn phòng thư ký trình diện , thế cho một chức vị thư ký còn trống.”
Chủ nhiệm Trịnh nghiêm túc Lý Tư Vũ, giống như là cố ý xem .
Quả nhiên, Lý Tư Vũ lập tức sững ngay tại chỗ:
“Cái… Cái gì? Để thư ký ư?”
Trời ạ, cô lầm đó chứ?
Không thư ký Khưu ưa ? Sao cho sắp xếp công việc cho ? Lại còn là vị trí thư ký nữa?
Còn hơn nhiều so với vị trí công tác ở phòng tài liệu mà thư ký Khưu đề cập đó? Hạnh phúc đến thật quá bất ngờ.
Chủ nhiệm Trịnh thấy Lý Tư Vũ kinh ngạc như trong mong của thì gật đầu :
“Các bản thảo cô đó đều , hơn nữa thư ký Khưu cũng tán thưởng cô.”
Cú nhảy vọt quá lớn khiến Lý Tư Vũ vẫn hồn.
Những tủi trong mấy ngày qua dường như biến mất trong chớp mắt.
Không sai, cô chính là nông cạn như đó, việc thì còn ấm ức cái gì nữa chứ?
Hơn nữa công việc còn hơn công việc hiện tại cả mười ngàn luôn đó!
Đấy là việc ở tòa thị chính, thật sự là nhảy lên mấy cấp bậc luôn.
“Chuyện là sự thật ạ?”
Lý Tư Vũ dám chắc mà hỏi thêm một câu, thật sự khiến quá phấn khởi.
Chủ nhiệm Trịnh cũng công việc ý nghĩa gì, cho nên chị cũng hiểu tâm trạng hiện giờ của cô.
“Yên tâm , thư giới thiệu cũng nhờ đưa đến cho , ngày mai đưa cho cô.”
Chủ nhiệm Trịnh thôi trêu chọc Lý Tư Vũ nữa mà mỉm dậy xách túi về.
Lý Tư Vũ vô cùng phấn khởi theo, đó cô hớn hở suốt quãng đường về nhà.
Hôm đúng là một ngày lành!
Về đến nhà, Lý Tư Vũ trông thấy Lý Tư Quốc đang giường đất ngủ li bì mà phần khó hiểu.