Mang Theo Kho Hàng Trọng Sinh - Chương 272

Cập nhật lúc: 2025-08-01 02:53:46
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giữ trưa Trương Nguyệt Mai hầm một con cá, thịt hầm khoai tây đậu que, còn một dĩa rau trộn, một dĩa trứng chiên với ớt.

Bốn món cũng đủ ăn, mà chất lượng cũng hề thấp.

Lý Tư Vũ trong phòng cầm một chai rượu trắng một cân , quan tâm bọn họ uống , dù thì lấy để giữ thể diện.

“Ây chà, còn rượu nữa.”

Mẹ Trần hài lòng mỉm , nhà họ Lý đúng là nhiều tiền, như khi gả con gái qua cũng đến mức chịu khổ.

Cha Trần lâu uống rượu, ngoại trừ do phiếu rượu khó mua còn là bởi cũng mua, dù gì thì cả nhà còn ăn cơm nữa.

Lý Thành Tài từng uống rượu một , nhưng cảm giác khi tỉnh rượu khó mà diễn tả nên bao giờ uống nữa.

Bây giờ thấy rượu thì mặt mày cau hệt như một ông cụ .

“Nào nào nào, lấy mấy cái ly rót cho họ ."

Cụ bà thu xếp bảo Trương Nguyệt Mai lấy ly .

Do phụ nữ uống rượu nên chỉ rót cho Lý Tư Quốc và cha Trần mỗi một chén.

Lý Tư Quốc bưng chén rượu lên ngửi thử chép miệng, kể từ khi cha qua đời thì cũng còn uống rượu nữa.

“Nào, hôm nay là ngày lành, hai cụng một chén.”

Cha Trần giơ chén rượu trong tay lên với Lý Tư Quốc.

Lý Tư Quốc gật đầu:

“Được.”

Tuy giỏi ăn nhưng cũng khiến ai khó chịu.

Hai cứ mà nốc hết cả một chai rượu trắng, mặc dù mặt mày đều đỏ bừng nhưng trong bụng vui vẻ, cả hai bắt đầu thả lỏng hơn.

Lý Tư Vũ đến chỗ buổi trưa thì thấy Tôn Tú Phân mang vẻ mặt đắc ý từ văn phòng của chủ nhiệm Trình, cô chị như kẻ ngốc.

Chuyện gì nữa ? Chị phát điên gì nữa ?

Có điều Lý Tư Vũ vẫn thận trọng chị , cẩn thận đề phòng.

Không còn cách nào khác, mấy hôm thư ký Văn dọa cho sợ , nếu công việc cũng mất thì cô thật sự .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-272.html.]

Mẹ nó! Tại lúc nào cũng đụng chạm thế? Mệt tim quá .

Suốt buổi chiều Lý Tư Vũ cứ chằm chằm Tôn Tú Phân, thật sự mệt tả nổi.

Mà Tôn Tú Phân cũng thể yên nữa, chủ nhiệm Trịnh gọi Lý Tư Vũ văn phòng?

Chẳng lẽ Lý Tư Vũ thật sự đút lót? Ghê đến ư? Cho nên mặc kệ tin báo luôn?

Lòng Tôn Tú Phân nặng trĩu, chị trừng mắt với Lý Tư Vũ, siết chặt nắm tay mà mãi vẫn hiểu .

Trước giờ tan , Lý Tư Vũ thấy trong văn phòng đều hết thì mới thở phào nhẹ nhõm.

Coi như hôm nay kết thúc nhỉ? Tôn Tú Phân gây chuyện chắc là vấn đề gì cả.

Cô thu dọn đồ đạc chuẩn về thì chủ nhiệm Trịnh gọi .

“Trợ lý Lý, cô đây với một lát.”

Chủ nhiệm Trịnh đeo túi gọi cô văn phòng.

Vốn dĩ chị tưởng Lý Tư Vũ về , vì nãy chị đang bận việc nên quên mất, ngờ lúc bước thấy cô vẫn .

“Có chuyện gì chủ nhiệm Trịnh?”

Lý Tư Vũ thử hỏi, thật sự bó tay luôn, tại lúc nào cũng là lãnh đạo tìm cô chuyện ?

Mệt tim, tủi , quá , hức hức hức.

Chủ nhiệm Trịnh ghế thở dài, :

“Chiều nay Tôn Tú Phân tới văn phòng tìm .”

Lý Tư Vũ tỏ vẻ thấy , trông chị còn đắc ý hấts cằm với nữa .

Sau đó Lý Tư Vũ nhận cổ Tôn Tú Phân một vòng đen thui, lẽ là ghét bẩn sinh do thời tiết nóng bức.

Chị bao lâu tắm thế? Có điều cô cũng chẳng , ai mà thèm nhắc nhở chị chứ?

Chủ nhiệm Trịnh trong đầu cô đang nghĩ gì nên vẫn tiếp:

“Cô bảo, cô theo chỉ đạo của cấp mà đến chợ đen mua đồ, còn ăn uống thoải mái.”

Nói xong chủ nhiệm Trịnh khỏi đỡ trán thở dài:

“Đầu óc của cô Tôn Tú Phân hình như vấn đề, ai mà chẳng đến chợ đen mua đồ ăn, đến cả cô cũng , thế mà còn khác.”

Loading...