“Vợ , mà, bây giờ khỏe như vâm , chạy ba nghìn mét cũng thành vấn đề!”
Lâm Thành trấn an cô.
Vợ nhỏ quá , còn quan tâm đến tình trạng sức khỏe của như .
Lý Tư Vũ ngơ ngác , đúng là đứa nhỏ ngốc mà.
Với cái thể trạng hiện giờ của mà chạy ba nghìn mét thì mà chạy thẳng đến Tây Thiên luôn quá?
Tối đến cơm nước xong xuôi, Lâm Thành đuổi Vương Thiết Sinh về để cho vợ nhỏ tiếp tục ở cạnh .
Vương Thiết Sinh sống đến tận giờ mà đầu tiên chứng kiến Lâm Thành dựa dẫm một đến thế, khiến tính cách của đổi.
khi Lý Tư Vũ ở đây thì về là một Lâm Thành vốn bình tĩnh vững vàng.
Người đàn ông đổi mặt nhanh như chớp .
Vương Thiết Sinh cảm thán một câu bưng cơm thừa canh cặn về nhà, đứa nhỏ ở nhà còn đang chờ cơm thừa canh cặn về.
Mà là đồ ăn Lý Tư Vũ nấu quá thịnh soạn, bữa nào cũng thịt cá, đối với gia đình như thì một tháng ăn thịt một thôi là điều xa xỉ .
Dù gì cũng gia đình, tích góp tiền mới là điều quan trọng nhất.
Anh giống Lâm Thành, đại ca chỉ một , đúng, bây giờ yêu .
Lâm Thành cũng là thích ăn ngon, giờ từng đối xử tệ với cái miệng của .
Nhớ đến canh cá đem về, con vui lắm, mà Vương Thiết Sinh cũng vui đến mức nở nụ .
Lý Tư Vũ Lâm Thành đang dạo từ từ trong khuôn viên bệnh viện, bất kỳ triệu chứng khó chịu nào thì trong lòng cô cũng thở phào nhẹ nhõm.
Chầm chậm bộ tập thể dục, lẽ ngày mai là thể xuất viện .
Thật bác sĩ hôm nay bọn họ cũng thể viện , nhưng mà Lý Tư Vũ yên tâm nên yêu cầu ở thêm một ngày nữa.
Lâm Thành đối, vợ nhỏ lo cho thì cứ ngoan ngoãn lời thôi.
“Lâm Thành!”
Một giọng nam vang lên, Lý Tư Vũ cổng bệnh viện thì trông thấy một đàn ông xách theo giỏ về hướng .
“Anh hai!”
Lâm Thành phấn khích kêu lớn thành tiếng, chân liên tục bước về phía Lâm Nham.
“Sao ?”
Lâm Nham thấy gì nghiêm trọng thì mới thở phào, sợ đến đây thấy đang hôn mê bất tỉnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-262.html.]
Lâm Thành gật đầu đáp:
“Vẫn , xem, chẳng em khỏe lắm ?”
Cũng khá khỏe, nhưng nhập viện là do thương đầu mà.
Lâm Thành kéo Lâm Nham sang chỗ Lý Tư Vũ, :
“Đây là yêu em, Lý Tư Vũ.”
“Còn đây là hai , Lâm Nham.”
“Chào .”
Lý Tư Vũ mỉm gật đầu chào .
Lâm Nham cũng đáp :
“Chào em, em trai nhắc đến em, hôm nay là đầu tiên gặp mặt.”
Lý Tư Vũ lắc đầu:
“Xưởng trưởng Lâm, chúng gặp nhiều , chỉ là nhớ thôi.”
Trước lúc theo phó trưởng quặng Trương mở cuộc họp gặp Lâm Nham vài , nhưng lúc đó cô quen mà thôi.
Lâm Nham ngạc nhiên, ngay đó mới nhớ đúng là hồi Lý Tư Vũ thư ký, cũng từng gặp mặt.
“Cũng , nhớ lắm, ha ha.”
Lâm Nham một tràng ha ha để giảm bớt hổ.
Đương nhiên Lý Tư Vũ , mỗi ngày xưởng trưởng gặp bao nhiêu là , thể nào để ý hết tất cả .
“Không hôm qua đến nơi , hôm nay mới đến đây ?”
Lâm Thanh dắt Lâm Nham về phòng bệnh.
Còn Lý Tư Vũ thì trở về ngủ, ngủ ở đây thể nào yên giấc , dù cũng thoải mái nổi.
Tối nay Lâm Nham ở đây với Lâm Thành cho nên để cho Lý Tư Vũ về.
Lâm Nham ghế thở dài :
“Chứ vì chuyện của em và Lâm Hiên ? Trước khi tới nghĩ đến việc tìm cho nó một trận, nhưng thằng nhóc thúi vô cùng cảnh giác, bắt nó.”
Lâm Thành lạnh, mặt thâm độc:
“Chuyện đừng xen , về em sẽ xử lý cái thằng nghé con khốn khiếp đó!”