Cô trở chỗ trong tâm trạng khó hiểu.
Trông dáng vẻ của thư ký Ngưu cũng rõ chuyện nên cô hỏi cũng vô dụng.
Lúc , hai thư ký Khưu đang ở trong văn phòng của tổng thư ký.
Hình Thần ở vị trí bàn trưởng thư ký, hai bản thảo giống như đúc ở trong tay.
“Như là ?”
Thư ký Văn ngây ngốc ở bên cạnh, đó là thư ký Vương của văn phòng thư ký thị trưởng.
Bài của cô giống bài của ? Chứ là Lý Tư Vũ giống bài của ?
Sao thành như ?
Nhất thời thư ký Văn còn kịp tỉnh táo nên thể trả lời câu hỏi của Hình Thần.
Thư ký Khưu nhíu mày về phía cô , hỏi:
“Thư ký Văn, cô xem thế nào?”
Sao hỏi ?
Thư ký Văn lấy tỉnh táo, nhíu mày vẻ ấm ức:
“Bản thảo là do , cái gì đây?”
thật là do cô mà, lẽ khác dùm cô ?
Hình Thần về phía thư ký Vương:
“Còn cô thì ?”
Thư ký Vương là một cô gái trẻ tầm hai mươi tuổi, biểu cảm tự tin, cô đó như thể tất cả chuyện đều liên quan gì tới .
Thư ký Vương mỉm đáp:
“Tổng thư ký Hình, bản thảo là do chính . cũng tại thư ký Văn giống như nữa.”
Cô trông vẻ vô cùng tự tin, hai mắt cô liếc sang thư ký Văn, trong lúc lơ đãng cong khóe miệng lên.
Hình Thần hai tin ai.
Dù gì thì kinh nghiệm việc của thư ký Vương nhiều hơn thư ký Văn, hơn nữa văn chương của cô cũng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-258.html.]
Thư ký Khưu mắt thư ký Văn, trong lòng càng nghiêng về lời của thư ký Vương hơn.
Dù gì cách hành văn của thư ký Văn , từ đến nay đều là nộp bản thảo cuối cùng, hơn nữa cũng lắm.
Hình Thần lướt qua thư ký Khưu, hai trao đổi ánh mắt một lúc.
“Thư ký Văn, chúng cơ sở nào để tin tưởng bản thảo là do cô .”
Thư ký Khưu :
“ rõ cách hành văn từ đến giờ của cô, mà hôm qua cô còn nộp lên sớm như càng khiến thể tin tưởng cô .”
Vừa tới câu thư ký Văn ngây ngốc cả , chứ, bản là do Lý Tư Vũ mà, thư ký Vương cũng ?
Không lẽ Lý Tư Vũ chép bản thảo của thư ký Vương? Không thể nào!
Lúc Lý Tư Vũ bản thảo cô vẫn luôn ở trong văn phòng, giờ cô ít khi ngoài nên canh lúc cô ngoài mới thể trộm bản thảo.
thư ký Vương giống như thế !
Đầu bí ký Văn như sắp nổ tung, nhưng mà cô bằng chứng để chứng minh đây là do cô .
Ngày hôm qua bản thảo của mất, …
Thư ký Văn sửng sốt, thư ký Vương nhặt bản thảo mất của ?
Cô đầu về hướng thư ký Vương, thấy cô nàng đang mỉm .
Quả nhiên là cô nhặt !
Thư ký Văn nhớ ngày hôm qua mượn sách ở phòng thư ký, trong lúc để ý rơi mất túi bản thảo.
Mặt thư ký Văn đần thối , thể xui xẻo như chứ?
Sao thư ký Vương nhặt mà còn chép chứ? Không cô lợi hại ? Bây giờ lôi , đúng là khiến nhức đầu mà.
Thư ký Văn căng da đầu mà đáp:
“Thư ký Khưu, bản thảo đúng là do , tin thì cũng ?”
Thư ký Vương thản nhiên liếc mắt qua thư ký Văn, thật nguyên nhân khiến cô thể tự tin như chính là vì bản thảo do thư ký Văn .
Bởi vì chữ tay giống.
Lúc nãy khi gọi tới văn phòng cô vẫn lo lắng, nhưng coi như chép thì cách hành văn của cô vẫn hơn thư ký Văn.
Nếu thì ai cũng nghĩ rằng là thư ký Văn chép bản thảo của .