Mang Theo Kho Hàng Trọng Sinh - Chương 256

Cập nhật lúc: 2025-08-01 02:52:31
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Thành, Lý Tư Vũ: thấy ông già đây chán sống đấy!

“Bác , bác cho rằng thứ là gì?”

Lâm Thành lạnh :

“Tám mươi, hơn kém.”

Lão già thấy bọn họ còn trẻ mà lừa gạt ? mà tưởng lắm!

Ông cụ:???

Tám mươi tuy là đắt để mua một củ nhân sâm.

Mặc dù đến trạm thu mua mua thì rẻ hơn, chỉ năm mươi đồng là thể mua , nhưng đáng tiếc là vốn dĩ để mua.

Ông cụ thấy hai dễ lừa nên chỉ đành đồng ý, mua bằng tiền là tệ , còn lựa chọn nào nữa .

Đếm tiền vội vàng xong, hai bên một tay trả tiền, một tay giao hàng.

Giao dịch thành!

Ông cụ lấy nhân sâm nên viện nữa, hôm qua ông thể xuất viện nhưng vì để mua nhân sâm mà ông thêm một đêm.

Bệnh nhân bên cạnh ông cụ sáng nay xuất viện, bây giờ ông cụ cũng xuất viện thành chỉ còn một Lâm Thành trong phòng.

Nhìn thấy ông cụ nhanh chóng cuốn gói rời , Lâm Thành hài lòng gật đầu. Lần vợ nhỏ chỗ ngủ .

Số tiền Lý Tư Vũ mang tới đủ chi trả tiền thuốc men cho Lâm Thành, còn thừa một khoản để ăn uống.

"Về , nơi cần nữa."

Lâm Thành phất tay với Vương Thiết Sinh.

Nhanh lên, đừng phiền thế giới hai của và vợ .

Vương Thiết Sinh: ???

“Đi thì .”

Vương Thiết Sinh cả đêm ngủ ngon còn kiên trì trông nom thêm một ngày nữa, hiện tại đúng là cố gắng hết sức .

Lý Tư Vũ bảo Vương Thiết Sinh mang cơm thừa , còn hơn nửa con cá nhưng Vương Thiết Sinh ăn nên thừa .

“Nếu mang về thì ngày mai sẽ hỏng đấy.”

Canh gà còn thừa cũng suýt hỏng nên cô thể để bất cứ thứ gì ở đây, còn tủ lạnh để bảo quản nữa chứ.

Vương Thiết Sinh cũng nghĩ như nên chỉ đành xách một hộp canh cá to và cả cơm thừa .

Lý Tư Vũ dọn dẹp cái giường bên cạnh một chút, thật là đơn sơ đến mức lấy một tấm đệm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-256.html.]

Dưới Lâm Thành hai tấm đệm, một cái là Vương Thiết Sinh mang đến, một cái là bệnh viện cấp cho.

Anh đưa tấm đệm mà Vương Thiết Sinh mang đến cho Lý Tư Vũ :

"Cái sạch hơn, mặc quần áo ngủ nên vết mồ hôi ."

Lâm Thành sợ Lý Tư Vũ ghét bỏ nên :

"Bệnh viện sạch sẽ lắm nên em đừng ngủ cái "

Lý Tư Vũ đương nhiên lòng của nên cô gật đầu nhận lấy trải lên giường.

Bây giờ mới hơn bảy giờ, trời còn tối nhưng bác sĩ cho Lâm Thành xuống mà chỉ thể .

Lý Tư Vũ ngoài cửa sổ, bên ngoài một bệnh nhân đang trong sân, một thì đang trò chuyện.

“Em đang gì thế?”

Thấy cô bên cửa sổ nhúc nhích, Lâm Thành hỏi.

"Không gì."

Lý Tư Vũ hồn, cô Lâm Thành :

"Sao đánh ?"

Cô thật sự thể đoán , một đàn ông cao cỡ một mét tám như Lâm Thành mà một nhóm thanh niên đánh ngã sấp mặt.

Yếu ớt đến ?

Nhìn thấy ánh mắt chê bai của Lý Tư Vũ, Lâm Thành đỏ mặt, cũng đánh chứ? Sao bằng ánh mắt như !

"Bọn nó đánh lén bằng gậy! Hai kẻ hỏi đường , đó hai kẻ lao đánh từ phía ."

Lâm Thành tủi .

"Nếu phản ứng nhanh thì đánh c.h.ế.t ."

Phản ứng nhanh?

Lý Tư Vũ hoài nghi , đánh đến thế vẫn thể phản ứng nhanh ?

Lâm Thành cũng oan uổng, dù đánh trực diện thì cũng sợ, nhưng đám đánh lén, thủ đoạn quá bẩn thỉu nên đề phòng .

“Chúng đánh lén , chống trả nhưng đập cho một gậy.”

Oan quá mất!

Nhìn ánh mắt của cô vợ nhỏ, rõ ràng là tin !

Lý Tư Vũ thấy oan ức quá, xem thật sự là đánh lén.

Loading...