Ông cụ nhân sâm thì yên. Nhân sâm bây giờ phần lớn khô hết , loại đào tươi cho ?
“Được , cô bán , mua.”
Ông cụ hạ giọng xuống sợ khác thấy.
Dù gì lúc cũng cho phép mua bán ngầm, đặc biệt là thuốc.
Lý Tư Vũ qua Lâm Thành, mắt mang theo ý dò hỏi.
Lâm Thành hiểu ý bèn với ông cụ:
“Hôm nay chúng cháu mang theo, ngày mai chúng bàn ạ?”
Ông cụ cũng bình tâm , là do ông quá nóng ruột, bây giờ dù cho Lý Tư Vũ lấy nhân sâm thì ông cũng nhiều tiền như để mà mua.
“Được, mai chúng tiếp.”
Ông cụ gật đầu thôi nữa.
Lý Tư Vũ thấy Vương Thiết Sinh ăn xong thì :
“Đêm nay ở đây, sáng mai đến.”
Vương Thiết Sinh qua Lâm Thành, thấy gật đầu thì mới trả lời đồng ý dậy về.
Lâm Thành ở cùng vợ nhỏ của , qua đêm chung với Vương Thiết Sinh tí nào. Anh hì hì với Lý Tư Vũ:
“Tối nay em ngủ chỗ .”
Lý Tư Vũ xuống đáp:
“Anh cứ nghỉ ngơi cho đàng hoàng , em ở tạm qua đêm là .”
Thái độ của cô khá kiên quyết, cô còn đến mức giành chỗ ngủ với một bệnh nhân .
Lâm Thành thấy cô nghiêm túc như thì chỉ thể bĩu môi cô đầy tủi .
Vợ nhỏ dữ quá mất, hổng thèm quan tâm là bệnh nhân gì hết, tủi quá , hức hức hức…
Lý Tư Vũ thấy xung quanh hai đều ngủ hết bèn tắt đèn.
“Ngủ ngon.”
Cô thì thầm một câu gục đầu xuống bàn chuẩn ngủ.
Ở đây thực sự khó chịu cực kỳ, nhưng còn cách nào khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-254.html.]
Lâm Thành thấy vợ nhỏ vì chăm sóc cho mà chịu vất vả như thì trong lòng áy náy vô cùng.
Ngày mai thể để vợ nhỏ chăm tiếp , quá cực khổ.
Cả đêm Lý Tư Vũ ngủ yên, chẳng những tay tê rần mà lưng cũng nhức chịu .
Thỉnh thoảng cô dậy vận động thể nhưng quá buồn ngủ nên bò mà ngủ.
Trằn trọc hết một đêm, cuối cùng trời cũng sáng.
Lý Tư Vũ dụi dụi hai con mắt gấu trúc to đùng mặt, đó đến nhà ăn mượn bếp hâm canh gà.
Sau đó cô mua cho Lâm Thành hai quả trứng gà, một phần cháo gạo kê, còn thì lấy hai cái bánh bao.
Đây đều là đồ mà bệnh viện phát cho, là cơm dinh dưỡng của bệnh nhân.
Còn bánh bao thì là dùng tiền và phiếu ăn để mua, cũng khá rẻ, một cái chỉ tám xu, nhân chay.
Ăn sáng xong, Vương Thiết Sinh cũng chạy tới, còn mang theo trái cây và trứng gà.
Lý Tư Vũ thấy đến nên cũng hỏi nhiều mà đeo túi lên chào Lâm Thành một cái .
Một ngày của Lý Tư Vũ trải qua thật sự khó mà tả thành lời , buồn ngủ mà dám ngủ, tuy rằng bản thảo giao lên , cũng việc gì khác.
mà Lý Tư Vũ cũng thể ngủ , bây giờ còn là giờ mà.
Thư ký Khưu thấy sắc mặt của Lý Tư Vũ lắm bèn hỏi:
“Tiểu Lý, cô thấy khỏe ở ? Hay là cô về nhà nghỉ ngơi , dù gì thì chiều cũng còn việc gì nữa.”
Trạng thái của Lý Tư Vũ đúng là thấy lo lắng, cứ như thể cô sắp ngã ngay đất lập tức dậy nổi .
“Không cần thư kýu Khưu, vẫn .”
Lý Tư Vũ gắng gượng mỉm , thật sự cô xốc tinh thần dậy nổi, cô cũng khỏe lắm nhưng cơ thể cho phép.
“Được .”
Thư ký Khưu thấy cô đúng là khỏe thật thì :
“Cô cứ về nhà nghỉ , việc gì hết, để cô như cũng yên tâm.”
Lý Tư Vũ thấy thư ký Khưu quả thật là lời khách sáo, mà bản cô cũng trụ nổi nữa.
“Vậy thôi , về nha thư ký Khưu, gây thêm phiền phức cho .”
Mặt Lý Tư Vũ hiện lên vẻ áy náy cúi đầu với .