Bánh bao đưa cho Vương Thiết Sinh ăn, còn cháo là để cho Lâm Thành húp.
Ngửi thấy mùi thơm của canh gà, Lý Tư Vũ mới chợt nhớ từ sáng đến giờ cô gì bỏ bụng cả.
Lý Tư Vũ xoa bụng, đó tìm một hộp cháo bát bảo tạm coi như là lấp đầy bụng bắt đầu đổ canh gà hộp mang .
Canh gà cần hớt bớt dầu, để quá nhiều dầu mỡ, cả ngày Lâm Thành ăn gì , thích hợp ăn đồ nhiều dầu mỡ.
Đóng gói canh gà và cơm nước xong, Lý Tư Vũ vội vã bắt xe tới bệnh viện.
Đây là chuyến xe cuối cùng , Lý Tư Vũ cũng định về.
Vương Thiết Sinh ở đây chăm nom cho Lâm Thành cả ngày, tối cũng để cho về ngủ, một cô ở trông coi là .
Tới phòng bệnh, Lâm Thành đang chuyện với Vương Thiết Sinh, thấy Lý Tư Vũ đến lập tức nhoẻn miệng .
“Em đến .”
Thấy sắc mặt của Lâm Thành khá hơn hồi trưa, cuối cùng Lý Tư Vũ cũng thở phào nhẹ nhõm.
Lúc gọi vợ nữa, trong phòng bệnh nhiều , mà hai kết hôn nên gọi thế cũng phù hợp cho lắm.
Giữa trưa Lâm Thành thấy Lý Tư Vũ nên chú ý mấy, nên mới gọi cô là vợ.
“Anh đỡ hơn ?”
Lý Tư Vũ để đồ xuống hỏi.
“Anh khỏe hơn nhiều .”
Lâm Thành gật đầu, còn sà nũng với cô nhưng xung quanh đông quá.
“Ăn cơm ?”
Lý Tư Vũ hai .
“Vẫn , chẳng em sẽ mang cơm đến ?”
Lâm Thành cặp lồng bàn mà hì hì đáp.
Lý Tư Vũ mở cặp lồng cơm , đó đưa cho Lâm Thành một cái hộp nhỏ đựng đầy ắp cháo, còn hộp đựng bánh bao thì đưa cho Vương Thiết Sinh.
“Em đói.”
Vương Thiết Sinh tính để lát nữa ngoài ăn, ngờ Lý Tư Vũ còn mang cả phần cho .
Lý Tư Vũ đáp:
“Sao mà đói chứ, ít nhiều cũng ăn một chút .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-253.html.]
Rót cho mỗi một bát canh gà xong cô mới một bên hai ăn.
“Ngon quá trời!”
Lâm Thành híp mắt húp canh gà thơm ngát, còn cẩn thận ngửi ngửi.
“Có cả vị nhân sâm nữa ?”
Lâm Thành về phía Lý Tư Vũ, hỏi mà chắc lắm.
Anh cũng ăn gì cả một ngày , trong miệng nếm vị gì nhưng cảm thấy thơm.
Lý Tư Vũ gật đầu:
“Ừmcó cho nhân sâm .”
Đồ cho cơ thể bỏ cho ? Nhà em cũng điều kiện đó.
Lâm Thành hết sức cảm động, thấy ? Vợ nhỏ nấu canh gà hầm nhân sâm cho đó! Mấy ai đãi ngộ như chứ?
Vương Thiết Sinh suýt nữa nhổ canh trong miệng , đồ quý như thể ăn , cũng bệnh gì.
Anh chén canh ăn dở, xem chỉ thể tự húp cho hết chứ còn cho ai nữa.
khi Lý Tư Vũ múc thêm cho thì Vương Thiết Sinh thẳng thừng từ chối, ăn hết hai cái bánh bao, thêm một cục thịt gà to đùng, ăn nổi nữa.
Lâm Thành cũng khuyên , đây là gà hầm nhân sâm mà vợ nhỏ nấu cho , cho ăn một bát là lắm .
Lý Tư Vũ Lâm Thành ăn hết một bát to, đó ăn hai cái cánh gà thêm một bát cháo.
“Đủ , ăn nữa.”
Lý Tư Vũ lập tức ngăn , cho múc thêm canh nữa.
Món tính hàn nên uống quá nhiều , lỡ bổ quá đà thì ?
Lâm Thành ấm ức Lý Tư Vũ, song khí thế của vợ nhỏ thì cũng đành trả bát cơm đầu hàng.
“Cô bé, cô còn nhân sâm ?”
Bệnh nhân bên cạnh là một ông cụ, trông hơn sáu mươi tuổi, tinh thần khá .
Hôm qua là bong gân viện, nhưng mà ông hỏi cô chuyện gì?
Chẳng lẽ ông cụ mua nhân sâm?
“Cũng còn ạ, nhưng là nhân sâm khô.”
Trong gian của Lý Tư Vũ đều là hàng đóng gói sẵn, cho nên bộ đều là nhân sâm khô.