Một hộp cơm Lý Tư Vũ mang về cuối cùng cô ăn hết, nửa còn đều là Bành Lăng Mạn ăn, cô ăn nhiều nhất.
“Thật là ngại quá, ăn nhiều.”
Lần đầu tiên Bành Lăng Mạn cảm thấy mời mà ăn nhiều cơm như nên chút hổ.
“ mà thịt gà thật sự ngon, chỗ nào nấu ?”
Bành Lăng Mạn chép chép miệng, vẫn nhớ nhung mùi vị .
Nếu là hết , chừng cô còn thể ăn tiếp nữa.
“Là tự nấu, tìm một chỗ thuê phòng bếp để nấu.”
Lý Tư Vũ , thể ngon ? Cô cho nhiều gia vị đấy.
Ăn cơm xong, Bành Lăng Mạn cũng vội , mà chuyện phiếm với cô.
“Lúc cô là tới đây để học tập, học ở chỗ nào ?”
Bành Lăng Mạn đối diện cô hỏi.
Lý Tư Vũ :
“Bí thư kýKhưu hướng dẫn , tới đây để học tập, mở rộng kiến thức.”
“Khưu Triết ?”
Cô rõ gật đầu.
Thì tên là Khưu Triết, Lý Tư Vũ âm thầm ghi nhớ.
Xem chức vị của Bành Lăng Mạn cũng thấp, nếu thì cũng sẽ gọi thẳng tên của thư ký Khưu.
“Cô .”
Lý Tư Vũ , Bành Lăng Mạn , còn cô công việc gì đó.
Bành Lăng Mạn :
“ là thư ký thị trưởng, đương nhiên những thư ký , cơ bản đều quen cả.”
Lý Tư Vũ: Ôi trời, còn là quan lớn, chả trách khí chất khác biệt thế.
Chỉ với sức ăn lớn đó, giống như những bình thường .
“Giỏi quá ! thấy cô còn trẻ thư ký , giỏi quá thôi.”
Luận về nịnh nọt, thực sự là ai giỏi hơn Lý Tư Vũ.
Bành Lăng Mạn xua tay:
“Thị trưởng mấy thư ký nữa, chẳng qua chỉ là một trong đó mà thôi, còn tổng thư ký nữa.”
“Bành thư ký khiêm tốn quá .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-241.html.]
Bành Lăng Mạn lập tức :
“Cái khiêm tốn, nếu cô thể ở nơi việc thì , tự nhiên sẽ hiểu thôi.”
Lý Tư Vũ cũng ở , đáng tiếc cô nắm chắc , hơn nữa cô cũng chỗ dựa vững chắc.
“Haiz, mấy ngày thể học gì đó là , những thứ khác thật sự là dám đòi hỏi.”
Lý Tư Vũ cũng đang khiêm tốn.
Dù lúc cô ai cả, cũng tài năng giỏi giang gì, thể nơi .
Bành Lăng Mạn nghiêm túc cô:
“Cho dù là ai thì những nỗ lực cố gắng cũng sẽ khác thấy, chỉ cần cô chịu cố gắng, nhất định sẽ phát hiện điểm sáng của cô.”
Trời ạ, cô gái còn cổ vũ khác.
“Mượn lời may mắn của cô.”
Hai trò chuyện một láttrời tối, Bành Lăng Mạn liền về nhà.
Gia đình cô một ngôi nhà trong thành phố, cho nên cô sống trong ký túc xá.
Sauk hi tiễn Bành Lăng Mạn , lúc Lý Tư Vũ trở về thì một gian phòng trong ký túc xá mở cửa.
“Cô là mới ?”
Một phụ nữ , liếc mắt đánh giá Lý Tư Vũ từ xuống .
Lý Tư Vũ thấy trong mắt cô gái chút khinh thường, nhưng cô vẫn lễ phép trả lời:
“ tới đây để học tập.”
Người phụ nữ là tới học tập, thì hứng thú gì, đơn vị mỗi năm đều mấy đến học tập, thể ở ít.
mà cô thấy Bành Lăng Mạn từ trong phòng Lý Tư Vũ, cô bèn hỏi:
“Cô và thư ký Bành quen ?”
Lý Tư Vũ nhàn nhạt cô một cái:
“ , chuyện gì ?”
Người phụ nữ quen Bành Lăng Mạn, sắc mặt liền đổi, nhiệt tình :
“Ôi trời, là Đỗ Song Vân ở phòng vật liệu, chúng ở đây cũng là duyên với , gì cô thể đến hỏi .”
Lý Tư Vũ: Không hỏi.
Cô nở nụ tiêu chuẩn với cô :
“Được thôi, cảm ơn cô.”
Lý Tư Vũ cảm ơn xong đó gật gật đầu trở về phòng . Đối với loại nâng cao đạp thấp , cô thật sự là để ý đến.