Nhìn cả nồi đầy ắp thịt gà, Lý Tư Vũ nóng lòng ăn lắm .
cô cơm, trong gian điện, máy phát điện thể tùy tiện dùng.
Cầm lấy hộp đựng cơm, Lý Tư Vũ dự định mua một hộp cơm, đó thì ăn với thịt gà kho.
Nghĩ thì cô cảm thấy thể ăn cả một nồi cơm nhỏ.
“Cho cháu nửa cân cơm trắng ạ.”
Lý Tư Vũ lấy phiếu tiền , đặt trong hộp cơm, và đưa qua cho dì bán cơm.
“Ồ, cô gái nhỏ, cháu thể ăn hết ? Không lấy đồ ăn ?”
Dì đó bụng hỏi một câu.
Lý Tư Vũ :
“Cháu thức ăn , nếu ăn hết thì cháu để bữa ăn, nhưng lỡ như đủ còn chạy thêm một chuyến nữa thì phiền lắm ạ.”
Dì đó cũng hỏi thêm nữa mà xới một hộp cơm đầy ắp, đó đưa cho cô.
Lý Tư Vũ bưng hộp cơm, thấy Bành Lăng Mạn đang xếp hàng.
“Cô tan ca ?”
Lý Tư Vũ cũng cô công việc gì, nên là hỏi luôn.
“Ừ, cô lấy cơm về ký túc xá ăn ?”
Cô về phía hộp cơm trong tay Lý Tư Vũ .
“ , cô cùng ăn ?”
Lý Tư Vũ cũng chỉ là khách sáo hỏi một câu.
“Được.”
Bành Lăng Mạn gật gật đầu.
Lý Tư Vũ: Chị ơi, em chỉ khách sáo một chút thôi!
“ lấy cơm, cô chờ chút.”
Cô cầm hộp cơm trống , chuẩn mua cơm.
Lý Tư Vũ nghĩ, nếu mời thì đừng bủn xỉn:
“Cô lấy cơm thôi là , chỗ đồ ăn .”
Một nồi nhỏ cũng đủ để hai ăn, thật hai đều ăn hết.
mà buổi trưa Bành Lăng Mạn ăn nhiều, Lý Tư Vũ còn sợ đủ đồ ăn.
“ trở về chờ cô, phòng của là gian trong cùng tầng hai.”
Lý Tư Vũ với cô một tiếng, thấy cô thì vội vàng trở về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-240.html.]
Đồ ăn đủ, thêm món gì đó nữa.
Nhìn Bành Lăng Mạn buổi trưa ăn như thế thì gia đình chắc cũng khá giả, kết cũng gì , chỉ là chút đồ ăn thôi ? Chị đây còn thiếu chút đồ đó .
Trở ký túc xá, Lý Tư Vũ khóa cửa , tiến gian tìm một vòng, vội vàng cầm hai gói đồ ăn niêm phong.
Cô lấy xem, một túi là thịt heo, một gói kimchi.
Đây là đồ cô bỏ trong thùng, bên trong loại thực phẩm nấu sẵn nào cũng .
Không kịp đổi cái khác, cô dùng d.a.o thái thịt heo, cắt kimchi .
Bởi vì thể lấy đĩa ngoài dùng , cho nên cô đặt nó nắp hộp cơm trưa.
Gà kho tộ cũng đặt trong hai hộp cơm trưa, còn vơi một ít. mà đổ thêm , thể đậy cầm về .
Cô mở cửa , thoáng qua bên ngoài, đúng lúc thấy Bành Lăng Mạn về phía .
“Ở đây!”
Lý Tư Vũ vẫy vẫy tay với cô .
Bành Lăng Mạn mỉm bưng hộp cơm tới:
“ thấy hôm nay cung cấp thịt cay, nên mang theo một hộp.”
Một tay cô bưng thịt cay, một tay bưng một hộp cơm đầy ắp.
“Vào .”
Lý Tư Vũ gọi cô phòng.
Trên bàn bày thức ăn, còn cơm, Lý Tư Vũ ở giường, Bành Lăng Mạn ghế đối diện cô.
“Thức ăn của cô cũng ngon quá ?”
Bành Lăng Mạn một bàn thức ăn thì sợ đến ngây !
Nhà cô giàu , bình thường ăn cũng là thịt thà, hơn nữa bản cô ăn khỏe, ở trong xưởng ăn nhiều.
đây là đầu tiên mời cô ăn tối, còn ăn ngon như .
Vừa nãy Lý Tư Vũ mời cô ăn cơm, cô còn tưởng gì ngon, cho nên mới mang theo một món thịt tới, nhưng khi mấy thứ thì món thịt của cô đáng gì.
Lý Tư Vũ thầm nghĩ, thể ngon ?
Bành Lăng Mạn ngại ngùng :
“ cũng mang theo đồ ăn ngon gì, mời cô ăn cơm nhé.”
Ừ, qua !
Lý Tư Vũ thẳng thắn gật gật đầu:
“Được, mau ăn cơm , một lát nữa sẽ nguội mất.”
Hai động đũa chần chừ, ba hộp thức ăn, hai khay đồ ăn đều ăn sạch sẽ.