Mang Theo Kho Hàng Trọng Sinh - Chương 230

Cập nhật lúc: 2025-08-01 02:49:30
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

bí mật của cô thì , thứ bình thường nào cũng thể gặp .

Huống hồ nếu cô thì sợ rằng Lâm Thành sẽ chấp nhận .

Hiện tại cô còn hiểu rõ về con , thời gian hai ở bên cũng còn quá ngắn.

Lý Tư Vũ sức khỏe, nếu như một môn võ công nào đó thì cô gì sợ đến mức ?

Nếu Lâm Thành dám tiết lộ bí mật thì cô chỉ cần thẳng tay bẻ gãy cổ là xong

Lâm Thành: Ôi ơi!

Đáng tiếc Lý Tư Vũ võ công tuyệt thế, trong cảnh lòng Lâm Thành, cô thể tiết lộ bí mật một cách tùy ý .

Đừng trách cô ích kỷ, chuyện sống ai cũng thể trải qua.

Nếu Lâm Thành tâm tư khác thì cụ bà sẽ nguy hiểm, còn cô gì cũng cả.

Cùng lắm thì trốn tịt trong gian thôi.

Hôm , khi đến văn phòng, Lý Tư Vũ chủ nhiệm Trịnh gọi qua.

Chủ nhiệm Trịnh cau mày tờ giấy tay với vẻ mặt rối rắm.

“Cô xem .”

Chị đưa tờ giấy tay qua cho cô.

Lý Tư Vũ cầm lấy lên sơ qua mà suýt nữa phì .

Tiêu đề ghi là thư tố cáo, chữ thì nguệch ngoạc, thậm chí còn một chỗ dùng phép ghép vần.

Trình độ học vấn của chắc hẳn là cao, loại trừ hành vi cố ý.

Bởi vì do cách của kiểu chữ nên dễ đó chữ , hiển nhiên thư ít chữ.

Bên trong rằng Lý Tư Vũ ngày nào cũng khoe khoang hoang phí, mỗi ngày đều ăn thịt cá chẳng khác gì cô chủ nhà tư bản (nhà giàu).

Bên cạnh đó, đời sống của cô phóng túng, ngoài chơi bời đến tối khuya cũng về nhà, còn cặp bồ cặp bịch ngày nào cũng ôm ôm ấp ấp bên .

Lý Tư Vũ: Cái thứ rác rưởi là Trần Thúy Hoa đúng ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-230.html.]

Thậm chí cần đoán thể chi tiết chuyện về nhà của cô.

Còn vô cùng quan tâm đến việc buổi tối cô về nhà , thì chỉ Trần Thúy Hoa ở nhà đối diện mới thể .

Anh Tề hàng xóm bình thường ít khi tiếp xúc với nhà , trời tối là nhà ngủ nên vốn thời gian để ý đến nhà gì.

Cho nên, chỉ thể là Trần Thúy Hoa.

“Chủ nhiệm Trịnh.”

Lý Tư Vũ cố nhịn , mặt nghẹn đến đỏ lên.

“Ha ha ha, cô cảm thấy cái vấn đề gì ?”

Lý Tư Vũ: Xin , mà, nhưng thật sự nhịn nổi.

Chủ nhiệm Trịnh cũng dở dở , là tố cáo mà ngay cả chữ cũng rõ ràng.

Đây vẫn là suy đoán mơ hồ của chị nhưng xem như cũng hiểu khái quát chuyện.

“Có đắc tội với nào đó ?”

Chủ nhiệm Trịnh cũng gì.

Lý Tư Vũ nở nụ bình tĩnh , cô gật đầu :

“Nhà đối diện nhà tên Trần Thúy Hoa, đây cũng vì vu khống nên sa thải khỏi xưởng quặng.”

Không sai , chỉ hành vi trộm đồ của Tôn Tú Phân hai ngày nay, liên kết hành động của hai thì cô chắc chắn một trăm phần trăm là do Trần Thúy Hoa .

Chủ nhiệm Trịnh đến cái tên thì cau mày:

cũng từng về , cô là kiểu ghen ghét, thấy khác sống chịu .”

“Trước đây cô kiếm chuyện với một cô gái trong xưởng, nhưng cô bé đó khéo ăn nên chạy về nhà gọi đến cho một vố.”

Hóa chuyện như , Trần Thúy Hoa đúng là một nhân vật kỳ lạ.

Theo lý mà nếu mất việc, còn chồng đánh đập thì cũng nên ăn đau mà nhớ một ít chứ, còn thể hành xử dị hợm như ?

“Được , cô về , cứ coi như thấy cái , dù cũng là nhét phòng việc của , sẽ ai .”

Chủ nhiệm Trịnh phất tay bảo cô về.

Loading...