Nhìn thấy Phùng Tố Viện, Lâm Thành nháy mắt lạnh mặt :
“Anh em gái, nhà chỉ trai thôi.”
Ngay cả Lâm Hiên cũng tính .
Phùng Tố Viện quan hệ của và Lâm Hiên lắm, nên cũng để ở trong lòng.
biểu cảm của , cùng biểu cảm lên xe lúc nãy đúng thật là khác một trời một vực.
Điều khiếntrong lòng Phùng Tố Viện khó chịu, Lý Tư Vũ cái gì chứ? Nhìn cũng bằng .
Lý Tư Vũ: Thật là xin , dáng vẻ mà cô thích (? _?)
Phùng Tố Viện tự xoa dịu cảm xúc của , mỉm :
“Anh Lâm! Anh đến Bạch Thành công tác ?”
Dáng vẻ mỉm của cô miễn cưỡng, giống như ấm ức.
Lý Tư Vũ cũng cảm thấy tự nhiên cô , đứa nhỏ đúng là giỏi chịu đựng.
Lâm Thành nhàn nhạt lướt qua cô một cái:
“Liên quan gì đến cô?”
Sau đó xuống vị trí bên cạnh Lý Tư Vũ, cũng cô một cái.
Lý Tư Vũ vô tội nhún nhún vai, cô trừng như cũng vô dụng thôi?
Cô cũng thuận thế bên cạnh Lâm Thành, hai chăng chuyện, cho Phùng Tố Viện bậc thang nào.
Phùng Tố Viện tức giận ném Lý Tư Vũ xuống xe, nhưng chỉ đành hổ trở chỗ phía .
Lý Tư Vũ: Đừng , cô ném một cái cho xem nào?
Phùng Tố Viện trở chỗ ở phía , bên cạnh một đàn ông, đây chính là hai cô Phùng Chí Kiệt.
“Đó chính là bạn gái của Lâm Thành ?”
Anh hứng thú phía .
Phùng Tố Viện tức giận hừ hừ gật đầu.
“Em xem bình tĩnh thế nào? Còn em giống y như con nhím xù lông .”
Phùng Chí Kiệt lắc đầu, Phùng Tố Viện lúc nào bình tĩnh.
“Anh hai!”
Phùng Tố Viện tức giận , chút ấm ức.
“Sao em như chứ?”
Nào ai bênh ngoài như thế!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-214.html.]
Phùng Chí Kiệt lắc đầu:
“Không hai chuyện khó , đây là sự thật. Em bình tĩnh mới , còn hai câu em cáu kỉnh lên, thế thì em còn thể đấu với ai?”
Nhà họ Phùng bọn họ chỉ một cô em gái , cha nuông chiều chả , chả chút trầm gì cả.
Anh thở dài, Phùng Chí Kiệt phía , trong mắt lóe lên một tia tính toán.
Phùng Tố Viện đương nhiên tính cách của , nhưng cách nào, cái tính cô thể kiểm soát nổi.
Phùng Chí Kiệt an ủi cô một chút, cô mới lặng lẽ yên gì.
Đến Bạch Thành, Lý Tư Vũ và Lâm Thành xuống xe xe công cộng rời , hai phía đều thấy bọn họ.
“Anh hai, thấy bọn họ !”
Phùng Tố Viện mím môi, mắt tràn ngập oán khí.
Phùng Chí Kiệt vỗ vỗ tay cô an ủi:
“Bạch Thành bao lớn , bọn họ thể chứ? Dù họ thì cũng thể ngóng , yên tâm .”
Phùng Tố Viện cũng cách nào khác, chỉ đành để hai kéo cô .
Lý Tư Vũ xe công cộng, cô hoài nghi về phía Lâm Thành:
“Chúng ?”
Lâm Thành hì hì :
“Đến em sẽ , dành cho em một bất ngờ?”
Lý Tư Vũ hỏi thêm nữa, tùy , ai sợ chứ?
Ngồi xe trong thành nhanh, chỉ một lát , Lâm Thành bảo cô xuống xe.
Lý Tư Vũ theo xuống xe, hai một con hẻm, đó dừng ở một cánh cửa gỗ màu đen.
“Keng keng... Keng keng keng... Keng keng.”
Sau một loạt tiếng gõ cửa kim loại nhịp nhàng vang lên thì cánh cửa mở .
Lý Tư Vũ tò mò về phía cửa, đó lập tức ngây ngẩn cả .
"Đại ca! Mau .”
Vương Thiết Sinh ngạc nhiên Lâm Thành, lập tức chào .
Đại ca?
Lý Tư Vũ đổi nét mặt trong nháy mắt, cô tò mò hai .
Lúc cô giao dịch với Vương Thiết Sinh trang điểm, hơn nữa hạ thấp giọng nên cô sợ nhận .
Chỉ là, Vương Thiết Sinh gọi Lâm Thành đại ca, đây là chuyện gì?