“Cám ơn gì, xa như thì thể hiền lành .”
Đám đông từ từ tản , Lý Tư Vũ cũng thở phào nhẹ nhõm.
Vừa cô là sợ, ngộ nhỡ bọn họ thực sự là kẻ ác thì , cô võ công .
Cho nên bọn họ tự chạy đúng là quá .
“Cám ơn cô.”
Bùi Tử Hàm nhỏ câu cám ơn cô.
Lý Tư Vũ đầu khẽ :
“Không cần khách sáo.”
Mã Linh Linh thấy hết thì chạy tới thổn thức một hồi:
“Cô sợ chết, mà dám lý luận với một đám đàn ông, bọn họ là thấy .”
Tình huống tuy cô nghĩ đến là sợ, nhưng Lý Tư Vũ bình tĩnh lý luận mà hề sợ bọn họ khiến cô vô cùng khâm phục.
Lý Tư Vũ mỉm gật đầu với cô :
“Loại cô càng hiểu hiện sợ thì càng nể nang gì cả. Cô lợi hại hơn , vô hơn cả thì mới gì cô.”
Kiểu xuyên tạc cũng chỉ cô dám .
Bùi Tử Hàm và Mã Linh Linh trợn mắt há mồm cô nghiêm túc hươu vượn.
“Cũng chỉ cô mới thế, con gái nhà ai dám chuyện to gan như cô chứ?”
Mã Linh Linh cảm thấy hết thuốc chữa mà cô.
Bùi Tử Hàm cũng chần chừ:
“Như lắm . Sau gặp loại , cùng lắm là chạy thật xa.”
So với ở lý với bọn vô thì cô khuynh hướng chạy trốn.
Dù cô cách cãi với kẻ vô , thì chạy là chứ gì?
Lý Tư Vũ quan tâm bọn họ, cô đồng hồ thấy bảy giờ rưỡi:
“Mau về nhà thôi, cô xe đạp đến ?”
Cô về phía Bùi Tử Hàm.
Bùi Tử Hàm gật đầu:
“ xe đạp tới, đúng , cô tên là gì?”
“Làm chậm trễ như mà ngay cả giúp tên là gì mà cũng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-193.html.]
“ là Lý Tư Vũ, việc ở xưởng quặng của thành phố chúng .”
Lý Tư Vũ mỉm chỉ Mã Linh Linh và :
“Đây là đống nghiệp của , tên là Mã Linh Linh.”
“Chào cô.”
Mã Linh Linh là tính tình hoạt bát nên gật đầu chào Bùi Tử Hàm.
“Chào các cô, là Bùi Tử Hàm, ở xưởng sắt thép.”
Hôm nay cô quen hai bạn, còn là giúp đỡ cô .
“Hai thời gian rảnh thì đến tìm chơi, sẽ chiêu đãi hai thật .”
Bùi Tử Hàm bây giờ khuya nên đành tạm biệt hai .
Lý Tư Vũ quá yên tâm, mấy ban nãy sẽ từ bỏ ý đồ, nhỡ họ đang chờ ở đấy thì bây giờ?
“Cô thế thì xem ở đây cô bạn bè quen nào , kiếm hai đưa cô về .”
Lý Tư Vũ cảm thấy cần nhắc nhở cô một chút.
Bùi Tử Hàm cũng sợ, cô liên tục gật đầu:
“ đến nhà họ để bảo đưa về mới , cám ơn các cô nhiều.”
Lý Tư Vũ xua xua tay:
“Cô cẩn thận một chút là .”
Cô theo Bùi Tử Hàm rời , đó mới cùng Mã Linh Linh về nhà.
“Cán bộ tiểu Lý, hẹn mai gặp .”
Cô thả Lý Tư Vũ xuống cửa nhà, đó đạp xe rời .
Về đến nhà, Lý Tư Vũ vặn gặp Lý Thành Tài đang mở cửa.
“Cháu ? Sao cả buổi chiều thấy bóng dáng?”
Thằng nhóc càng ngày càng mải chơi, đôi lúc còn về ăn cơm. Bảo nó đưa học ban đêm cũng kìm nó.
Ánh mắt Lý Thành Tài chút né tránh, hì hì :
“Hì hì, cô út, mấy hôm nay cháu chơi với bạn.”
Lý Tư Vũ từ xuống và cảnh cáo:
“Cháu đừng chuyện phạm pháp là , chơi nhưng thể bắt nạt khác, .”
Với độ tuổi của Lý Thành Tài, dễ lôi kéo hư hỏng.
Cô cũng thể lúc nào cũng kè kè bên cạnh Lý Thành Tài, dù cũng lớn, mấy bạn chơi chung cũng là chuyện bình thường.