Đám phía đối diện cũng nhận , thấy ai mặt cô nên càng kiêng nể.
“Ôi chao, cô thử xem nên thế nào? Cô xem chân của .”
Anh vươn chân đưa giày , phía rõ rang nửa dấu chân nhỏ.
“Trời ơi, đau quá .”
Mặt biểu cảm khoa trương, trong mắt biểu thị nắm chắc thắng lợi ở trong tay .
Lý Tư Vũ nhếch khóe miệng, cô di chuyển chen qua đám , tới dẫm mạnh cái chân đang giơ .
Cô dẫm một cái hề lưu tình, dùng sức dồn hết lên chân.
“Á!”
Một tiếng hét của đàn ông vang lên.
Không cách nào, Lý Tư Vũ giày da nhỏ, dùng gót giày đạp lên, đau mới là lạ .
“Ôi chao, thật ngại quá.”
Lý Tư Vũ che miệng nhỏ, mặt tỏ .
Ngay đó, cô lạnh mặt đàn ông .
Đồng chí nam nữ đồng chí , tức giận :
“Các cũng thể ! Giẫm chân , bồi thường tiền bênh viện chữa.”
Anh đay chết, chắc chắn là sung . Thêm một cái giẫm chắc chắn còn nặng hơn .
Mã Linh Linh thấy Lý Tư Vũ giẫm chân thì dọa cho nhảy dựng.
Cô nhầm chứ, cán bộ tiểu Lý cố ý giẫm chân ?
Lý Tư Vũ đàn ông , mặt quả nhiên đổ mồ hôi lạnh.
Cô như :
“Vậy bây giờ?”
Người đàn ông đắc ý :
“Làm cái gì? Đi bệnh viên chữa chứ !”
Anh còn xong, Lý Tư Vũ nhạt :
“Vậy lỡ thời gian chân của chạm đất thì định thế nào?”
“Hả?”
Cả đám câu của cô cho ngây ngẩn cả .
Làm lỡ thời gian chân chạm xuống đất? Còn cách ?
Bây giờ Mã Linh Linh há mồm trợn mắt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-192.html.]
Còn ai mở mắt lời bịa đặt giỏi hơn cô nữa ?
Mã Linh Linh: @.@
Người đàn ông sửng sốt, lập tức hét lên:
“Cô đừng già mồm, cưỡng từ đoạt lý!”
“Ơ, còn là già mồm, cưỡng từ đoạt lý ?”
Lý Tư Vũ hổ trong nháy mắt.
Ban nãy cưỡng từ đoạt lý với Bùi Tử Hàm ?
Bây giờ Lý Tư Vũ phản biện, nhất thời lời.
Mấy đàn ông chung với thấy Lý Tư Vũ mồm mép tép nhảy thì kéo áo của .
“Tiểu Xuân, thôi bỏ .”
Đồng chí nam tên là Tiểu Xuân chút vui, mỡ treo miệng mèo bỏ qua chứ?
Bùi Tử Hàm cô gái đang chắn ở phía , mắt đầy nghi hoặc nhưng gì.
Người mặt giúp , hơn nữa cũng giỏi cãi , im lặng mà yên .
“Bỏ qua? Không, họ giẫm lên chân thì chịu trách nhiệm.”
Tiểu Xuân tức tím mặt, một nửa là tức giận, một nửa là đau đớn.
Vốn dĩ chỉ trêu đùa em gái nhỏ một chút, ai ngờ nửa đường nhảy một kẻ khó xơi.
“Làm ? Còn chịu trách nhiệm? Vậy lỡ thời gian chân chạm đất, còn trẹo chân , chuyện tính như thế nào?”
Lý Tư Vũ giả vờ đỡ chân của .
“Ôi chao, nhắc tới thì cổ chân đau .”
Đám Tiểu Xuân thấy Lý Tư Vũ còn ác độc hơn bọn họ nữa, đột nhiên móng vuốt tê liệt hết cả.
cứ bỏ qua như thì Tiểu Xuân cam tâm.
“Một đám đàn ông các bắt nạt phụ nữ mà ngại.”
“ , đúng , là thấy dễ bắt nạt chứ gì.”
Quần chúng vây xung quanh bắt đầu khó chịu, là vì nhiều rõ tình hình nên gì.
Bây giờ họ thấy dáng vẻ của Lý Tư Vũ, còn biểu hiện của đồng chí nam là bọn họ đang bắt nạt .
“Cô... Các cô hãy đợi đấy!”
Tiểu Xuân chống áp lực của quần chúng, chỉ đành xám xịt chạy .
Lý Tư Vũ trợn mắt bóng lưng chạy trối c.h.ế.t của bọn họ, đó cám ơn những xung quanh.
“Cám ơn các co các chú giúp, khiến cho thực hiện mục đích.”