Mang Theo Kho Hàng Trọng Sinh - Chương 186

Cập nhật lúc: 2025-08-01 02:46:10
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Những thứ đều là Tư Vũ để cho mày, cầm về nhà mấy bộ quần áo mà mặc.”

Những loại vải là lúc Lâm Thành đưa tới, cuộn lớn chăn ga trải giường, cuộn nhỏ thì giữ .

Đều là phần còn thừa.

mà phần còn thừa , ở thị trấn chắc mua .

Vải Lâm Thành tặng ít khuyết điểm, qua , quần áo cũng .

Lý Tư Nồng vội vàng từ chối:

“Mẹ, giữ may quần áo cho em út mặc, con cần .”

Đã đổi mùa từ lâu , Lý Tư Nồng vẫn mặc áo sơ mi dài tay, nhất định là may quần áo cho .

Toàn bộ phiếu vải tiết kiệm đều dùng để may quần áo cho bọn trẻ mặc.

“Cho mày thì mày cầm , đừng đôi co với tao, mày là tao ghét nhất cái .”

Cụ bà tức giận ném vải lên giường.

ghét nhất chính là tật cho đồ nhận của Lý Tư Nồng.

Cho mày đồ mà nhận, tật thì là cái gì.

Đương nhiên là Lý Tư Nồng nhận, quần áo những năm qua đều nhiều, chỉ một chiếc áo sơ mi dài tay vết vá.

Nếu thì mùa hè, chị cũng mặc mát mẻ hơn.

Chỉ là sợ mặc áo vá đến tìm em út sẽ mất mặt, cho nên chị mới mặc áo tay dài.

“Mẹ, em út đối với con quá.”

Lý Tư Nồng kìm bắt đầu rơi nước mắt.

Sáng sớm hôm Lý Tư Nồng mang theo bọng mắt sưng phù nấu bữa sáng, ánh mắt Lý Tư Vũ hình như đúng lắm.

Lý Tư Vũ: Xin hỏi đêm qua rốt cuộc xảy chuyện gì thế?

Lý Tư Vũ cũng hỏi Lý Tư Nồng, cô cầm sọt ngoài dạo một vòng, lúc về mang theo một con gà, còn 20 cân bột mì.

“Chị hai, mấy thứ chị cầm về cho hai đứa nhỏ ăn, bồi dưỡng thể nhiều hơn.”

Nhiều đồ như khiến cho Lý Tư Nồng kinh ngạc nên lời.

Chờ đến lúc cụ bà đưa cho chị thì chị mới lấy tinh thần .

Lại là một hồi lôi lôi kéo kéo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-186.html.]

Cuối cùng cụ bà nhét hết đồ túi chị .

Làm gì chuyệ đưa cho còn lấy.

Huống hồ Lý Tư Vũ liên hệ tình cảm nhiều hơn với chị hai của cô.

Cụ bà luôn cảm thấy, lúc còn nữa, nếu thằng cả giúp cô, ít nhất còn chị hai để thương lượng.

Tuy Lý Tư Nồng là chủ kiến nhưng so với tự rối rắm khó xử thì hơn nhiều.

Cõng một đống đồ đạc rời khởi nơi , trong lòng Lý Tư Nồng ngổn ngang trăm mối cảm xúc.

Mang đến một sọt thổ sản miền núi, đổi lấy thịt gà, bột mì và nhiều vải trở về.

Lý Tư Nồng cõng túi lớn túi nhỏ về nhà Dương Quân hết cả hồn. Lương tháng của cả hai cộng cũng đủ để chị mua nhiều đồ như thế.

“Sao em mua nhiều đồ về ?”

Dương Quân thấy bột mì với thịt gà, ở thành phố bán những thứ ?

Vải hề rẻ, chuyện đau cả đầu.

Tần đó tiền thể đổi nhiều lương thực thô, sẽ ăn nhiều thời gian đấy.

“Mua gì mà mua!?”

Lý Tư Nồng khó chịu, từ đến nay chị tiêt kiệm, gì nỡ mua nhiều đồ như .

“Đây là cho em đó.”

“À?”

Dương Quân Lý Tư Nồng thì ngây ngẩn cả .

Nhà vợ cái gì cũng lấy cho bọn họ đồ? Còn là thịt với bột mì? Còn cả vải?

Lý Tư Nồng ở với nhiều năm như thế nên hiểu rõ biểu cảm của chồng ý gì?

Chị trợn mắt lườm Dương Quân một cái:

“Em gái bảo cho đó, bảo chúng đối xử với em gái, chuyện đó còn cần ?”

Được , tẩy não .

Đương nhiên Dương Quân vợ là dạng gì, mỗi Lý Tư Nồng về nhà bà đều tẩy não một .

Có điều đồ để cầm về?

Dương quân tỏ vẻ tùy bà tẩy, vui một chút thì coi như thua.

Loading...