Cụ bà lạnh một tiếng, :
“À, mấy thằng con trai , tao từ nhỏ đến lớn, thằng ba chỉ trục lợi, thằng tư thì chỉ giữ thể diện. Ngoại trừ thằng cả , chả trông cậy đứa nào.”
Lý Tư Vũ tới mặt cụ bà:
“Mẹ, còn con mà?”
Cụ bà ha hả gật gật đầu:
“ đúng đúng, còn con gái út mà.”
Lý Tư Nồng cau mày lên tiếng, em ba em tư như , lừa gạt chị thì cũng thôi , còn lợi dụng em út.
“Mẹ, về con sẽ bọn họ.”
Chuyện thật là quá đáng lắm .
Lúc em út mang lương thực về, như bọn họ ăn , bây giờ thì , còn lợi dụng em út.
Cụ bà xua tay, con cái của như thế nào bà còn rõ ?
“Bỏ , tao cũng rõ , Tư Vũ dù cũng là con gái, giúp đỡ trong nhà nhiều như là , còn uống m.á.u nó nữa ?”
Cụ bà tức giận.
“Em út mày so với mày, mày với Dương Quân dù cũng là hai công nhân đều kiếm tiền.”
“Dù kết hôn cũng giúp đỡ nhà đẻ, nhưng Tư Vũ chỉ một , nó cần tích góp của hồi môn ?”
“Nếu của hồi môn thì cho dù gả nhà , nhà chồng cũng khinh thường em út mày.”
“Bây giờ tiền lương của con bé đều dùng hết lên tao, đám em mày thì trông cậy đứa nào.”
Cụ bà nhiều, bà nghĩ, Lý Tư Nồng và Lý Tư Vũ là chị em gái, đều gả ngoài thì cần hiểu .
Không giống như con trai, chỉ nghĩ cho gia đình nhỏ của bản .
Lý Tư Vũ giúp Lý Thành Tài tìm việc , chữa khỏi bệnh cho bà , đây đều là giúp gia đình.
Nhiều hơn nữa thì , Lý Tư Vũ kết hôn, đến nhà đẻ lấy chút đồ ăn, bà ngại.
để cho em lột của cô một lớp da, coi cô như cây rút tiền thì .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-185.html.]
Lý Tư Nồng gật gật đầu, :
“Mẹ, con đều hiểu. Trước em út cách nào giúp đỡ cho gia đình, bây giờ tiền đồ giúp ít, chị hai như con cũng thơm lây.”
Lúc khi Lý Tư Vũ đến thành phố việc thì con bé giúp chị mua lương thực.
Việc đó đều cần sử dụng mối quan hệ, chị thể chứ.
“Chị hai, chị đừng như , một nhà cả đừng những lời khách sáo.”
Lý Tư Vũ giữ c.h.ặ.t t.a.y chị , :
“Đối với đối xử với , nếu em năng lực đều sẽ giúp đỡ, nhưng đối xử tệ bạc với thì em sẽ tha thứ.”
Lý Tư Nồng thấy lời của cô, cũng nhịn gật đầu:
“Em út em đúng, của chúng mấy năm nay đều cực khổ.”
Cụ bà thở dài: “Được , đừng những chuyện phiền lòng nữa, mau ăn cơm thôi.”
Vừa nhắc tới cái cụ bà liền phiền lòng, đều cho khẩu vị bay sạch.
Lý Tư Nồng cụ bà , bèn bới cơm cho .
“Bây giờ nguồn cung trong thành thật, còn gạo để ăn. Thị trấn chỗ chúng con mỗi tháng chỉ một cân, còn đều là lương thực thô, phiếu cũng mua .”
Lý Tư Nồng cơm trắng trong nồi thì khỏi cảm thán.
Lý Tư Vũ chị thật, nhưng mà năm nay thu hoạch , nhất định sẽ đói.
Ăn cơm xong, buổi tối Lý Tư Nồng ngủ cùng với cụ bà, sợ ngày mai Lý Tư Vũ trễ , cho nên chen chúc với cô.
Phòng cũng cách âm, buổi tối yên tĩnh, cụ bà gì với Lý Tư Nồng, cô đều thể .
mà hai phút, Lý Tư Vũ ngủ .
Trong phòng cụ bà, Lý Tư Nồng giường, chị kể tình hình gần đây của Lý Tư Vũ.
“Em gái mày tiền đồ sẽ lớn.”
Cụ bà với chị một thôi một hồi, tóm chỉ hai chữ.
Tẩy não.
Cụ bà cảm thấy chắc đủ , đó bà lấy một cuộn vải từ trong tủ .