Lý Tư Vũ cau mày:
Cô còn ở cùng Lý Tư Nồng thêm mấy ngày, dáng vẻ chị vàng vọt gầy gò như , cô cho chị ăn thật nhiều đồ ngon, bồi bổ sức khỏe một chút.
“Haiz, hiện tại xưởng việc hiệu quả, tất cả còn đang xem tình hình, chị tiện nghỉ lâu.”
Lý Tư Nồng thở dài, trong lòng cũng lo lắng.
Xưởng lâu đơn hàng, nếu cứ tiếp tục như thế thì chắc là giải thể mất.
Có điều đây là xí nghiệp quốc doanh, giải thể cũng khó, chỉ là cố ngày nào thì ngày đó.
Cơ bản là tiền trả lương mà thôi.
Lý Tư Vũ hiệu ích của xưởng thì nghĩ xem liệu thể đưa bọn họ đến đây .
bây giờ cô chỉ là một cán bộ bé nhỏ, tiếng gì cả.
Không giống như thể với Trương Học Văn, còn chút hy vọng.
Cô sẽ hứa hẹn chuyện đưa họ đến đây, dù mà thì phong cách của cô.
“Chị hai đừng lo lắng, xí nghiệp quốc doanh là việc định, sẽ chuyện gì lớn .”
Lý Tư Nồng gật đầu :
“Ừ, rể của em cũng như .”
Lý Tư Vũ đồng hồ, sắp năm giờ , cô thêm:
“Chị hai, hôm nay em sẽ xuống bếp để cho chị nếm thử tay nghề của em nhé.”
Dù thế nào thì cũng nấu đồ ăn ngon cho Lý Tư Nồng ăn mới . Người từ xa đến cho ăn bánh ngô với dưa muối thì là phong cách của cô.
Lý Tư Nồng thấy Lý Tư Vũ nuông chiều từ nhỏ xuống bếp nấu cơm?
Vậy :
“Em gái đợi , để chị hai cho!”
Cụ bà trợn liếc ngang Lý Tư Nồng một cái:
“Mày tranh thủ nghỉ ngơi một chút , chỉ bằng tài nấu ăn của mày thì ngon bằng Tư Vũ nấu ?”
Lý Tư Nồng sửng sốt, chuyện gì ?
“ mà...”
Em gái nấu cơm ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-184.html.]
Chị còn xong thì cụ bà kéo chị và :
“Bảo mày đợi mà còn lắm chuyện, cứ yên như thế!”
Cô con gái thứ hai của bà vất vả, ngoài Lý Tư Quốc thì nó chính là cô con gái duy nhất trong nhà lúc đó.
Thời thiếu nữ của nó như một con trâu, việc nhà trong ngoài cái gì nó cũng .
Bây giờ khi kết hôn thì cũng như , cũng may nhà họ Dương em cô em trai phức tạp các kiểu.
Bằng , với tính cách của Lý Tư Nồng dù bắt nạt thì vẫn chịu đựng thôi.
Cuối cùng sự chịu đựng chỉ khiến lấn tới càng dữ dội hơn.
Vì cụ bà cực lực ngăn cản nên Lý Tư Vũ chỉ đành trong nhà tiếng nấu nướng trong bếp.
Cũng may mùi thơm, vì Lý Tư Nồng yên tâm hơn ít.
“Mẹ, từ khi em gái đến thành phố việc thì còn giống như nữa.”
Lý Tư Vũ cảm thán, em gái ngày chỉ chờ ăn, ăn xong thì chờ ngủ.
Có lúc nào mà việc chân tay ? Đối với Lý Tư Vũ của thì nấu cơm chính là công việc cần thể lực .
Lúc Lý Tư Vũ nấu cơm xong, Lý Tư Nồng yên nữa mà hỗ trợ bưng thức ăn.
Vốn dĩ chị tưởng cơm nước sẽ khó coi, ngờ rằng cả sắc và hương đều đầy đủ.
“Trời ạ, em gái học nấu cơm khi nào ? Nấu còn ngon như thế?”
Chuyện khiến Lý Tư Nồng vô cùng kinh ngạc, đó cầm nước mắt :
“Đều tại chị hai vô dụng, để em tự nấu cơm.”
Trước đây ở nhà đều là các em dâu, chị dâu lượt nấu. Nếu thì còn Lý Thành Nguyệt nấu cơm, gì tới lượt em gái xuống bếp chứ.
Lý Tư Vũ hổ, đến ?
Cụ bà thì hăng hái:
“Còn hổ mà nữa, chỉ tại mấy chị chúng mày suốt ngày bắt nạt Tư Vũ.”
“Thằng ba, thằng tư đến hai đến đều chỉ nghĩ cách ức h.i.ế.p Tư Vũ thôi.”
Lý Tư Nồng thì ngây ngẩn cả :
“Xảy chuyện gì ạ? Em ba, em tư đến đây thì con , bọn nó bảo đến thăm . Sao thành đến bắt nạt Tư Vũ ?”
Sao khác lúc ở nhà như thế?
“Mẹ, lúc bọn họ như .”