Lâm Thành thấy cụ bà thích thì trong lòng cũng vui vẻ, đồng hồ gọi Lý Tư Vũ ngoài.
“Làm ?”
Lý Tư Vũ .
Lâm Thành :
“Anh về , ngày mai tới thăm em.”
Thực sự nỡ rời xa vợ, mỗi ngày cũng thấy đủ.
Lý Tư Vũ gật đầu:
“Ừ, ngày mai qua đây em mời ăn lẩu!”
“Lẩu?”
Lâm Thành thắc mắc hỏi.
“Ừ.”
Hai ngày Lý Tư Vũ dọn dẹp kho hàng thấy nhiều hải sản, dùng để ăn lẩu là ngon nhất.
Tiếc là thể lấy hải sản , thịt cuộn cũng cố ít nhưng đều là đông lạnh, ăn ngon lắm.
Khu vực đồ tươi sống nhiều thịt bò và thịt cừu tươi, cái cô thể tự cắt nấu lẩu.
“Ăn với dưa chua ?”
Trước đây Lâm Thành từng ăn qua lẩu, điều đó là loại lẩu trong nồi đồng, thịt dê và dưa chua.
“Dưa chua?”
Lý Tư Vũ sửng sốt:
“Anh ăn loại lẩu dưa chua ?”
Cô cũng thể nấu loại lẩu đó nhưng Lý Tư Vũ thích ăn dưa chua.
Lâm Thành lắc đầu ngay lập tức:
“Anh thích ăn!”
Ai thèm ăn dưa chua chứ, hôi hôi chua chua thích ăn tý nào.
Lý Tư Vũ :
“Em nấu kiểu đó, tối mai sẽ .”
Cô cũng thích ăn dưa chua, đặc biệt là cho dưa chua lẩu, thể ăn nổi.
Lâm Thành gật gật đầu đồng ý, đó lên xe chuẩn .
“Có yêu giàu đúng là giống bình thường.”
Một giọng nữ vang lên, trong giọng mang theo đố kỵ xa.
Lý Tư Vũ đầu , chính là Tiểu Bảo, lúc mặt chị vết thương nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-176.html.]
“Chị đúng là chỉ nhớ ăn nhớ đòn.”
Lý Tư Vũ thực sự đánh c.h.ế.t chị .
Ghen tị với nhà khác như thú vị lắm ?
Nhà Tiểu Bảo ở đối diện nhà Lý Tư Vũ, buổi trưa lúc cô nấu cơm, Tiểu Bảo vẫn luôn ầm ĩ đòi ăn thịt.
Đương nhiên chị là nhà Lý Tư Vũ nấu thịt, nhưng nhà chị thịt, cuối cùng bé mệt quá ngủ mới thôi.
Lúc chị ngoài rót nước thì thấy Lý Tư Vũ với yêu đang chuyện.
Lâm Thành còn lái một chiếc xe vận tải nhỏ giúp cô dọn nhà, buổi trưa còn ăn thịt.
Mẹ Tiểu Bảo nghĩ, còn đều dựa đàn ông với ăn uống ?
Nghe thấy Lý Tư Vũ , mặt Tiểu Bảo lúc đỏ lúc trắng.
Đó là cách giải thích mỹ cho việc chị đổi sắc mặt.
“Ha ha, lẽ nào đúng ?”
Vẻ mặt chị khinh thường.
Lý Tư Vũ nhún vai, cả:
“Chị đúng, yêu tiền, mua cho đồ ngon để ăn, quần áo để mặc, thì nào?”
Đối với loại thấy khác đồ mà ngưỡng mộ sinh đố kỳ, ghen ghét như thế thì nên trả về nguyên vẹn cho chị , nên cho chị thấy bộ ưu thế của .
Cho nhà tức chết!
Mẹ Tiểu Bảo đúng là chọc tức hề nhẹ:
“Thật gặp nào mặt dày như .”
“Mẹ Tiểu Bảo, cô rảnh rỗi việc gì ?”
“Suốt ngày chòng chọc nhà khác gì, liên quan gì tới cô ?”
Thang Tiểu Huệ thu quần áo thì thấy khung cảnh , thật sự là cô cho ghê tởm chết.
“Cả ngày cô hết chướng mắt cái đến chướng mắt cái , cô sống ?”
Người như thế Thang Tiểu Huệ mỉa cô vài câu thì đúng là khó chịu trong lòng.
Mẹ Tiểu bảo thấy Thang Tiểu Huệ đỡ cho Lý Tư Vũ thì :
“Cô thấy ăn ngon nên nịnh bợ ? Muốn quăng cho cục xương để gặm ?”
Thang Tiểu Huệ lạnh một tiếng, mát:
“ thể giống cô, đến nhà nhặt xương thừa về nấu canh uống, ngon ?”
Lý Tư Vũ trợn mắt hà mồm, còn chuyện như ?
Mẹ Tiểu Bảo đỏ mặt tía tai, nên lời.
“Chị Tề, thật ?”
Vẻ mặt Lý Tư Vũ nhiều chuyện trộm.