Lý Tư Vũ giơ tay lên đồng hồ, còn mười phút nữa là tan tầm.
"Cô út."
Lý Thành Tài hì hì mặt cô, trông khác gì dáng vẻ ngờ nghệch của Lâm Thành.
Lý Tư Vũ thở dài, thằng nhóc đúng là thiếu kiên nhẫn.
"Được , chờ cô một lát, cô sửa sang một chút, cháu đến cửa xưởng quặng chờ cô ."
“Vâng!”
Lý Thành Tài nhanh chân chạy, biến mất thấy bóng dáng.
Lý Tư Vũ lắc đầu, thật như , mỗi ngày cứ lý la lý lắc, việc lỗ mãng.
Cô sắp xếp tài liệu cho cuộc họp buổi chiều và đặt nó bàn việc của Trương Học Văn.
Sau đó dọn dẹp phòng một chút, khóa cửa mới tan rời .
Lúc Lý Tư Vũ sắp tới cửa xưởng, cô thấy Lý Thành Tài đang khờ khạo một cô bé đối diện.
Cô gái nhỏ trông khá nhẹ nhàng trầm tĩnh, lúc còn dùng tay che miệng.
Cô gái mặc một bộ quần áo giặt bạc màu, trong miếng vá, trông sạch sẽ.
Không Lý Tư Vũ chê bai gia đình cô gái giàu , mà là hiện tại đại đa gia đình đều như .
Mỗi nhà đều là khâu vá mặc ba năm, vá là .
Lý Tư Vũ đến, cô với Lý Thành Tài:
"Không giới thiệu cho cô một chút ?”
Cô gái về phía Lý Tư Vũ, trong mắt chút kinh ngạc, còn một tia...
Ghen ghét? Hay là hâm mộ nhỉ?
Lý Tư Vũ rõ lắm.
"Đây là đồng nghiệp của cháu, Vương Thế Tịnh."
Lý Thành Tài hì hì .
Sau đó giới thiệu với Vương Thế Tịnh:
"Đây là cô út của , Lý Tư Vũ, bí thư phó xưởng trưởng của xưởng chúng !”
Vương Thế Tịnh Lý Tư Vũ, mặt tươi , đáy mắt chút ghen tị.
Điều Lý Tư Vũ thấy rõ ràng, ghen tị với dáng vẻ xinh của cô ? Hay là công việc ?
Vương Thế Tịnh lễ phép mỉm :
"Xin chào bí thư Lý.”
Cô Lý Tư Vũ mặc một bộ áo sơ mi , chân còn giày da nhỏ, trong lòng cũng là ước ao và ghen tỵ.
Cô từ bé đến lớn như bây giờ cũng từng giày da nhỏ, ở nhà chỉ chị gái , còn cô thì .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-160.html.]
Lý Tư Vũ hề đối phó loại , nét mặt thản nhiên gật gật đầu:
"Chào cô.”
Lý Thành Tài suy nghĩ trong lòng hai , chỉ thúc giục Lý Tư Vũ :
"Cô út, chúng ăn cơm .”
Lý Tư Vũ Lý Thành Tài đầy thanh xuân, trẻ trung, cô thở dài trong lòng, gật gật đầu:
"Đi thôi.”
Ba thẳng tới nhà hàng quốc doanh, Lý Tư Vũ bàn, với Lý Thành Tài:
"Muốn ăn cái gì?”
Bởi vì vị trí gần cửa sổ, nên cả ba đều đó.
"Hôm nay sườn kho, nhất định ngon."
Vẻ mặt Vương Thế Tịnh mong chờ tấm biển, đầu còn với Lý Thành Tài.
Lý Thành Tài ngây ngô gật gật đầu:
"Ừ, đương nhiên ngon.”
Lý Tư Vũ Vương Thế Tịnh, ánh mắt cô tối sầm , cô ăn nổi, mà là cô cho cô ăn.
Cô gái lòng đơn giản nhỉ?
Người phục vụ ở đó :
"Sườn kho tàu và gì nữa?”
"A?"
Lý Thành Tài trợn tròn mắt. Cậu gọi sườn kho mà?
Phải bây giờ?
Cậu hoảng hốt về phía Lý Tư Vũ, tiền, đương nhiên cô út?
Lý Tư Vũ vẫn biểu cảm gì, cô chỉ nhàn nhạt bọn họ, xem Vương Thế Tịnh trình diễn.
Thấy Lý Thành Tài hỏi tới thì cô :
"Buổi trưa mới ăn sườn kho , tối đừng ăn đồ ngán như nữa.”
Cô đầu với phục vụ:
"Cho chúng ba bát mì chay là .”
Nhân viên phục vụ trắng mắt lườm bọn họ một cái, nhưng thêm gì:
"Ba bát mì chay, phiếu lương thực sáu lạng, một tệ năm hào.”
Lý Tư Vũ vui vẻ trả tiền, còn quên phơi bày vé thịt và mấy chục tệ.
Vương Thế Tịnh tức chết, rõ ràng bọn họ nhiều phiếu thịt như , còn nhiều tiền như thế, vì thể gọi một phần sườn kho.
là keo kiệt!