Lâm Thành tất nhiên là ưu tú, nhưng đối xử với chị em nhà họ Chu, cho tới bây giờ đều là lấy thái độ cư xử như với em gái để chung sống.
Chu Y Đình nhận , nhưng cô thể .
Có lẽ Chu Y Đình cũng nhận , chỉ là chị thừa nhận, còn xử dụng mối quan hệ để cố gắng một chút, đến gần hơn một bước nữa?
Chu Y Mẫn thu hồi ánh mắt, chị như thế nào cũng liên quan đến .
Trong thư phòng, Chu Hữu Văn ý bảo Lâm Thành ghế, bản ông cũng xuống.
Chu Hữu Văn với Lâm Thành:
"Theo lý, vấn đề tình cảm của con cha nuôi tiện nhúng tay , nhưng hiện tại con yêu , thì cha nuôi nên mấy câu.”
Lâm Thành tại chỗ lên tiếng, sắc mặt lạnh nhạt ông , chờ ông .
"Con cũng sơ qua về con đường của , tháng điều lệnh sẽ ban xuống.”
“Con sẽ trưởng trấn, thể mất một năm mới thể điều động .”
Chu Hữu Văn uống một ngụm .
Ông buông ly xuống, tiếp:
"Một năm đó cũng chỉ là tích góp lý lịch, lúc về lẽ cũng là cán bộ cấp phòng, hơn nữa còn thể tiếp tục lên.”
Lâm Thành chỉ yên lặng lắng chứ gì.
Chu Hữu Văn thở dài, :
"Cha nuôi tâm tư của Y Đình đối với con, lẽ con cũng .”
“ con thích nó, cha nuôi cũng ép buộc. Chỉ là cha nuôi cảm thấy nếu con ở cùng một chỗ với nó, thì cha nuôi cũng thể yên tâm.”
“Việc thể miễn cưỡng, về mặt tình cảm vẫn cần tìm một thuận lòng, ý.”
Lâm Thành thị trưởng Chu sẽ ép buộc , cho nên mới bình tĩnh và thong dong như .
"Cha nuôi, con từ đến nay đều đối xử và coi Y Đình như em gái, vì cô , mà là con đối với cô kiểu cảm giác đó."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-157.html.]
Lâm Thành vẫn luôn hiểu tâm ý của Chu Y Đình, cũng từng từ chối .
Chu Hữu Văn gật gật đầu, ông :
"Cha nuôi bao giờ miễn cưỡng con, cha con đường của con rộng, để con con rể là con nuôi của cha thì đều giống .”
Lâm Thành gật gật đầu, cái gì thêm.
Chu Hữu Văn ơn tri ngộ với , ông bất kỳ hành động cưỡng ép nào đối với cả.
Hơn nữa Chu Hữu Văn cũng giúp , và từng ép buộc bất cứ chuyện gì.
"Được , con trở về , thời gian thì dẫn yêu của con tới đây chơi, chúng cùng ăn một bữa cơm."
Chu Hữu Văn gặp yêu của , ít nhất đó thể cùng Lâm thành trải qua mưa gió*. (Ý là cùng trải qua gian khổ và khó khăn)
Lâm Thành gật đầu đồng ý, đó dậy chào tạm biệt.
Trước khi Lâm Thành ngoài, Chu Y Đình thấy rời thì cô cái gì đó, nhưng Thôi Phương Cúc kéo .
Chờ Lâm Thành , Thôi Phương Cúc Chu Y Đình đang thất vọng thì :
"Người để ý đến thì thôi , cũng chỉ một nó là , chủ nhiệm Trương bên cũng ?”
Khuôn mặt Chu Y Đình đều là mất mát:
"Con chỉ thích , đáng tiếc thèm liếc mắt con dù chỉ một cái.”
Thôi Phương Cúc tâm tư của Chu Y Đình nên bà cũng nhiều.
Dù Lâm Thành đúng là giỏi giang, bà cũng vô cùng xem trọng.
Chu Hữu Văn với bà , nên ép buộc bất cứ ai, nhất là dùng hôn nhân uy h.i.ế.p trói buộc một .
"Con ạ."
Chu Y Đình cũng miễn cưỡng sẽ hạnh phúc, cô cũng lòng tự trọng của .
Hiện tại cô cũng chỉ cố gắng thêm một chút, nếu khả năng, thì cô cũng tiếc nuối nữa.
Nghĩ tới đây, Chu Y Đình hít sâu một , đó dậy trở về phòng.