Lý Tư Vũ thấy Triệu Thục Cầm ôm radio , cô thản nhiên : “Có chị dâu ba cầm đồ thuộc về mang về đấy?”
Bị cô như , Triệu Thục Cầm chút hổ, nhưng mà nỡ để chiếc đài radio xuống.
Mặc dù Tôn Lệ thèm đỏ cả mắt, nhưng mà cũng thứ quý giá bà cụ thể nào để bọn họ lấy , cho nên cô tay .
Bà cụ chằm chằm cô , lớn tiếng : “Cô gả đến nhà chúng nhiều năm như , lúc nào cô mua đồ cho , hiếu kính ? vẫn c.h.ế.t mà cô định tham ô đồ của !”
Lý Tư Dân trợn mắt trừng chị : “Mau đặt chỗ cũ cho !”
Anh cũng nỡ, nhưng mà cách nào, nếu kiên trì đưa , sẽ cầm gậy đánh mất.
Triệu Thục Cầm thấy chồng cũng lên tiếng, lưu luyến rời buông radio xuống, theo bọn họ ngoài.
Lý Tư Vũ đóng sầm cửa , để bên ngoài hít một đợt tro bụi.
“Con nhỏ đó! Sao nó thế chứ!” Triệu Thục Cầm oán hận dậm chân, tức giận chỉ cửa lớn.
Tôn Lệ thấy cô như , gì, bởi vì cô cũng tức giận, nhưng chẳng thể gì .
Nói thì thắng bà cụ, cũng thể đánh bà , thật sự là khó chịu mà.
Lý Tư Dân tức giận cả run rẩy, thở dài : “Giờ tới giường tập thể ngủ một đêm , ngày mai tính tiếp.”
Ba xám xịt biến mất khỏi cửa lớn nhà Lý Tư Vũ, bà cụ ở trong sân cũng còn tức giận nữa.
Lý Tư Vũ ôm cánh tay bà cụ : “Mẹ, nếu giúp bọn họ tìm công việc, con thể giúp.”
Lý Tư Vũ bà, chờ bà trả lời.
Bà cụ thở dài : “Thằng con độc đinh nhà thằng ba bọn họ chiều quá sinh hư , cho dù giúp, cũng sẽ ít phiền toái.
Còn nhà thằng tư, đừng thấy bây giờ việc nhờ vả con, thái độ , chờ cần con nữa thì chỉ hận thể giẫm con xuống đất mà thôi.”
Bà thở dài: “Sau đừng nhắc đến chuyện nữa, loại như đáng để giúp.”
Lý Tư Vũ gật gật đầu, nếu bà cụ lên tiếng, đừng ai cô là .
Buổi tối lúc ăn cơm, tiếng gõ cửa, Lý Tư Vũ theo bản năng cho rằng là đám Lý Tư Dân.
"Thành Tài mở cửa."
Lý Tư Vũ động đậy.
Lý Thành nhận mệnh lệnh, nhanh nhẹn chạy tới mở cửa.
"Cô út."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-136.html.]
Lý Thành Tài cửa thì nháy mắt với cô.
Lý Tư Vũ: Chuyện gì?
Lâm Thành theo phía Lý Thành Tài, vẻ mặt tươi , trong tay xách theo một đống túi lớn túi nhỏ.
"Tiểu Lâm tới , ôi chao, cần theo nhiều đồ như ."
Cụ bà ha ha sai khiến Lý Thành Tài xách đồ đạc đặt lên giường.
"Dì , đây đều là đồ ăn bình thường, ạ."
Lâm Thành .
Lý Tư Vũ một cái:
"Anh ăn cơm ?”
Lâm Thành lắc đầu.
"Họp xong tới đây luôn.”
Cụ bà bảo Lý Thành Tài lấy thêm một bộ bát đũa, yên lặng ăn một bữa cơm.
Ăn cơm xong trời còn tối, Lâm Thành cũng vội về, lấy từ trong túi áo một cái túi khăn tay đưa cho Lý Tư Vũ.
"Quà cho em, hôm qua họp thì thấy nó."
Lâm Thành vẫn cô ngây dại:
"Anh cảm thấy nó hợp với em.”
Lý Tư Vũ nhận lấy mở xem, bên trong là một cái kẹp tóc, màu đỏ tươi sáng, hình nơ bướm.
Cô mò mẫm cài lên đầu, với :
"Đẹp ? ”
Lâm Thành ngây ngốc hề hề gật gật đầu.
"Đẹp .”
Cô , giống như một bông hoa .
Trước trai của luôn với , càng đối xử với phụ nữ thì cô sẽ càng xinh càng và dịu dàng, đúng là như thật.
Lý Tư Vũ thấy Lâm Thành ngây ngốc như thì trong lòng cô sờ sợ, là tật gì chứ?