Dường như Tiền Đại Kiều còn điều gì đó nhưng Lý Tư Vũ cho cơ hội mở miệng, cô tiếp tục :
“Ngoài , khu mỏ do mở và thể can thiệp quyết định của ban lãnh đạo.”
“Anh thời gian quỳ xuống đây cầu xin thì về nhà, quản lý vợ cho .”
Muốn dùng đạo đức ép buộc cô ư? Haha, sống một đời gì mà cô thấy chứ?
Tiền Đại Kiều ngờ cô như , trong phút nhất thời nên gì cho .
trong tiềm thức, vẫn cảm thấy gì đó đúng, mở miệng điều gì nhưng thể.
Lý Tư Vũ quan tâm đối phương nghĩ gì như nào nữa, đến giờ cô ăn cơm .
Ngày nào cũng tới kiếm chuyện với cô, ?
Những xung quanh thấy nhân vật chính rời cũng nán xem cuộc vui nữa, bọn họ rỉ tai rời ăn cơm.
Tiền Đại Kiều càng nghĩ càng cảm thấy đúng nhưng rời , ngay cả việc quỳ gối mặt nhiều nãy cũng trở nên vô ích.
Anh càng nghĩ càng thêm tức giận, tất cả đều do Trần Thúy Hoa việc gì trêu chọc khác, giờ thì , mất luôn cả việc!
Tiền Đại Kiều tức giận chỗ trút, lập tức thẳng về nhà tính sổ với Trần Thúy Hoa.
“Trần Thúy Hoa!” Giọng của Tiền Đại Kiều vang vọng từ xa.
Căn phòng rộng 20 mét vuông để ba chiếc giường tầng, Trần Thúy Hoa đang tầng , thấy tiếng chồng trở về thì lập tức vui vẻ bật dậy.
Khi cô nhận thông báo sa thải buổi sáng, Trần Thúy Hoa sợ hãi đến mức mất cả thần trí.
Xét điều kiện gia đình bọn họ bây giờ, cô thể để mất công việc ! Thế là cô nghĩ một nước tệ hại.
Cô bảo Tiền Đại Kiều quỳ xuống, cầu xin Lý Tư Vũ ngay mặt .
Cứ như , chắc hẳn Lý Tư Vũ sẽ thể chịu nổi lời đàm tiếu và gật đầu đồng ý.
Trong lòng Trần Thúy Hoa tràn đầy mong đợi dậy, mở cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-132.html.]
Không ngờ cô mới mở cửa , Tiền Đại Kiều thẳng tay cho cô một trận đòn đau điếng.
“Con mụ đàn bà c.h.ế.t tiệt , mất hết mặt mũi, mất hết mặt mũi !”
Trần Thúy Hoa ngờ tay bất ngờ như thế nên chỉ thể ôm đầu chịu đựng cơn phẫn nộ của đối phương:
“Trời đất ơi, định g.i.ế.c đấy hả! Tiền Đại Kiều, điên !”
Tiền Đại Kiều thấy cô vẫn còn dám phản bác, còn dám chống cự, nổi giận đá Trần Thúy Hoa một cú thật mạnh.
Anh ngừng chửi rủa:
“Là mày nghĩ cái trò ngu si đó, là do mày hết!”
“Bây giờ bố mày thành trò cho xưởng quặng, mày mất việc còn bố mày mất mặt nữa, bố đánh c.h.ế.t mày!”
Trần Thúy Hoa đá ngã lăn xuống đất, cơ hội phản kháng.
Từ lúc mở cửa đến giờ, cô còn chẳng cơ hội phản ứng, cứ thế đánh đập.
Thế nhưng, Trần Thúy Hoa cũng hiểu những gì , cô thể tin , lẩm bẩm mấy câu giống như một mụ điên.
“Không thể nào! Không thể nào, bọn họ thích bàn tán chuyện lưng khác như , thể giúp chúng ?”
Tiền Đại Kiều cô như thì càng thêm tức giận.
Anh nhịn hét lên:
“Cô còn hổ , nếu cô ghen ghét xinh nhà điều kiện, cứ khăng khăng tranh cãi với , chuyện thể tới nông nỗi chứ!”
Trần Thúy Hoa tỏ vẻ ghen tị, cam lòng :
“Ở khu mỏ còn nhiều điều kiện hơn cô nhiều, ai tiêu xài hoang phí giống như cô chứ?”
“Xinh thì , còn là một đôi giày rách của thôi .”
Cô tin rằng Lý Tư Vũ điều mờ ám đằng để công việc .
Vì chứ?