khi Lâm Thành thấy cô, biểu lộ dáng vẻ ngây ngô...
Lý Tư Vũ: Xin , nên tưởng tượng, xin vui lòng xóa bộ nhớ!
"Anh Thành, ở đây? Anh đang đợi em ?”
Lý Tư Vũ tới, thì thấy một cô gái chạy đến mặt Lâm Thành.
Dáng vẻ cũng , xem chừng hai mươi tuổi, mặc một bộ quần áo , phía một đôi giày da nhỏ.
Ánh mắt cô sáng rực Lâm Thành trai, kìm mà đỏ ửng cả mặt.
Lâm Thành cau mày cô .
"Cô là ai?”
Cô gái , khuôn mặt đột nhiên chuyển sang màu trắng.
“Cô là ai?”
"Anh Thành, nhớ em ? Em là Dương Hải Trân ở bên cạnh nhà , đùa em thôi ?”
Sắc mặt Dương Hải Trân hơn một chút, thể mau quên như chứ? Họ gặp mỗi ngày mà.
Lâm Thành cô gái mắt, ánh mắt hề che giấu sự chán ghét.
Không thấy yêu của đến ? Còn .
Lâm Thành đẩy xe về phía Lý Tư Vũ, để ý tới cô gái gây phiền nhiễu nữa.
Lý Tư Vũ như Lâm Thành, đánh giá từ xuống , gì.
Lâm Thành cô chằm chằm mà cảm thấy oan ức, cũng là bảo cô chuyện với mà.
Tất cả đều tại cô !
Lâm Thành lườm Dương Hải Trân, một chút năng lực nhận cũng !
Dương Hải Trân hồi phục tinh thần ánh mắt chán ghét của Lâm Thành, mà liếc cô một cái nữa.
"Anh Thành..."
Cô hiểu vì Lâm Thành đối xử với như .
"Thật ngại quá."
Lâm Thành ngắt lời cô :
" cô, đừng gọi là , em gái.”
Lời của Lâm Thành kiến sắc mặt Dương Hải Trân tái nhợt còn giọt máu.
“Còn nữa, tránh xa một chút!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-129.html.]
Lâm Thành hề khách sáo cảnh cáo cô .
Đừng chậm trễ với bạn gái , ai cũng !
Dương Hải Trân Lâm Thành liên tiếp đả kích mà chịu nổi, mãi đến khi hai rời thì cô cũng lấy tinh thần.
Lý Tư Vũ ghế xe, lạnh lùng mở miệng :
"Cậu hai nhà họ Lâm đúng là đào hoa, cũng các cô gái đuổi theo.”
Lâm Thành như thì trong lòng trầm xuống.
Thấy , chỉ tại cái mắt , tự nhiên dây dưa với gì?
Anh trai của mà!
"Anh... Anh , những đó tìm chuyện, đều nể tình, em cũng thấy mà.”
Lâm Thành oan ức quá mà, mới yêu ngày đầu tiên, lưu ấn tượng như .
Lý Tư Vũ cũng để ý, chỉ là trêu chọc mà thôi.
Lâm Thành thấy cô lời nào, dừng xe cửa một nhà hàng quốc doanh.
Lý Tư Vũ xuống xe hỏi:
"Sao đưa em về nhà, chắc chắn em sẽ để cơm cho em.”
Cụ bà mỗi thấy cô về nhà đều sẽ để cơm, cho dù cũng sẽ để , chỉ sợ cô ở bên ngoài ăn no.
Lâm Thành :
"Ban nãy lúc em học, đạp xe đến nhà em với dì là cần để cơm , dẫn em ngoài ăn cơm, đó đưa em về nhà.”
Lý Tư Vũ thấy cũng vấn đề gì, cô gật gật đầu nhà hàng quốc doanh .
Dù cũng là yêu, ăn một bữa cơm cũng gì.
Anh ăn bao nhiêu bữa cơm ở nhà cô , cô ăn của một bữa .
Sau khi Lâm Thành nhà hàng, chạy tới cửa sổ với bên trong hai câu, đó dẫn Lý Tư Vũ bên trong.
"Anh đặt , cũng hỏi em ăn cái gì."
Lâm Thành hì hì đối diện cô, rót cho cô một ly nước đường.
Lý Tư Vũ uống một ngụm, cho nhiều đường, còn ngọt.
"Em ăn gì cũng , kiêng kỵ món gì."
Lâm Thành chống cằm cô, miệng còn nhoẻn ngọt ngào...
Lý Tư Vũ: →_→ kẻ si tình ở thế ?