Cụ bà kinh ngạc đài phát thanh (radio).
"Sao đang chuyện?”
Thật là thần kỳ!
Trời ơi!
Lý Thành Tài hóa thành chuyên gia.
Cậu giảng giải cho cụ bà hiểu, tuy rằng một chỗ đúng, nhưng đa đều đúng.
Mắt cụ bà chua xót, miệng mếu máo, mắt nhỏ xụi lơ rơi lệ.
"Mẹ ạ?"
Hành động của cụ bà Lý Tư Vũ hoảng sợ, cô nghĩ rằng bà .
Cụ bà nín , nghẹn ngào :
"Con gái của , tốn hơn một trăm tệ chỉ vì cho giải sầu, nào đứa con gái nào như .”
Nói cụ bà cảm động là giả.
Trong đại đội, một trăm tệ đủ để xây dựng hai ngôi nhà, đó là tiêu nhiều tiền?
Làm gì nhà ai thể lấy nhiều tiền như để mua một đài radio, thể ăn thể uống.
Cụ bà đài radio mà đau đớn, cái thể cưới mấy cô con dâu đấy.
"Tư Vũ, đừng mua mấy thứ nữa, giữ mua quần áo mặc con."
Cụ bà cảm thấy, lúc Lý Tư Vũ kết hôn lẽ sẽ coi thường mấy thứ .
Đến lúc bà c.h.ế.t còn tiện lợi cho mấy thằng ranh .
Lý Tư Vũ gì, dù cô cũng mua về chơi, nên quan tâm cụ bà như thế nào.
Cô đồng ý cũng từ chối. Giống như một tên đàn ông đó, còn mua nữa cơ.
Cụ bà bảo Lý Thành Tài tiếp tục gọt khoai tây, bà radio, còn mê mẩn.
Ngoài miệng cần, nhưng thể thành thật.
Buổi tối Lý Tư Vũ xuống bếp xào khoai tây sợi, hấp một cái trứng gà.
Lúc cụ bà ăn cơm, còn tập trung tinh thần radio, nên ăn thêm một chén cơm.
"Ôi chao, say mê quá , buổi tối ăn nhiều như ."
Cụ bà ăn xong mới phản ứng .
Người già bình thường bữa tối ăn ít, mấy ngày nay bà đều ăn một bát cơm, hôm nay ăn thêm một bát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-119.html.]
Lý Thành Tài ở một bên lạnh lùng :
"Còn do radio quá say mê .”
Cụ bà liếc một cái, đấy là bà thừa nhận, chạy radio.
Lý Tư Vũ thấy mừng vì cụ bà hứng thú, tệ.
Ít nhất lúc Lý Thành Tài , bà cũng sẽ quá nhàm chán.
Ngày hôm , Lý Tư Vũ bất ngờ một chuyện.
Hách Kiến Hồng, Lưu Thải Hà, Vương Đại Bảo thi hành án.
Trộm cắp tài sản nhà nước coi là một tình tiết nghiêm trọng.
Hơn nữa đêm Lưu Thải Hà bắt, còn mang theo sổ sách .
Sau khi xưởng thẩm tra, ba bán tổng cộng hơn một vạn tệ (10.000 tệ).
Hơn một vạn, thời đại nhà một vạn tệ nhiều, bọn họ mà trộm nhiều như thế.
Ngồi tù đủ trừng phạt họ, chỉ thể dựa cột (Pằng ... )
Lúc Lý Tư Vũ chuyện, cô một chút sợ hãi nào.
Dù coi như là do cô báo cáo nên ba mất mạng, nhưng đó là bọn họ tự tự chịu.
Trước bước con đường , chắc dự liệu kết quả ngày hôm nay.
Lý Tư Vũ văn phòng, cô thấy Trương Học Văn đang ở bàn việc.
Vẻ mặt ông phức tạp, thở dài.
"Cô ?”
Lý Tư Vũ ông chuyện của đám Hách Kiến Hồng, vì thế cô gật gật đầu.
Trương Học Văn suy nghĩ một chút, :
"Cô cần gánh nặng trong lòng, bọn họ là tự tự chịu, trộm cắp tài nguyên quốc gia là tội lớn, trách khác.”
Ông lo Lý Tư Vũ sẽ sợ hãi, dù là ba mạng , bình thường cũng sẽ chút sợ hãi, huống chi là một cô gái nhỏ.
Lý Tư Vũ: Một chút sợ, thậm chí cô còn uống hai chén để chúc mừng.
Có điều cô thể lời , cô chỉ thể giả vờ trong lòng lo sợ, gật gật đầu trở chỗ của .
Trương Học Văn đành lòng, nhưng cũng gì.
Dù lời an ủi thì ai chẳng , còn là an ủi hành động mới .
Trương Học Văn cân nhắc, nên cho cô thêm chút phúc lợi gì đó.