Tiểu Kim vội vàng kéo Ngưu Lỵ Lỵ dậy.
dùng sức cũng kéo , thử một nữa, vẫn di chuyển .
Chuyện gì , cô đang bất tỉnh ?
Ngưu Lỵ Lỵ cố sức chịu dậy, trong lòng còn trách móc thư ký , kéo mạnh thế!
“Không là sa thải cô , tại vẫn còn ở đây!”
Giờ Lục Viễn Hàng mới nhận , nửa năm bảo tiểu Kim xử lý, vẫn còn ở đây?
Tiểu Kim sững sờ một chút, đó suy nghĩ, phiền Cục trưởng Lục nhiều , tại cô vẫn ở đây?
Anh cũng dám hỏi, chắc chắn là bận quá mà quên, bây giờ nếu dám thêm một lời vô ích, lẽ Cục trưởng Lục sẽ sa thải cả .
Ngưu Lỵ Lỵ đất, thấy lời thì hoảng sợ.
Cái gì mà sa thải ?
Lần cô dám tiếp tục giả vờ ngất xỉu, vội vàng giả vờ tỉnh .
"Ôi chao, nãy gì thế nhỉ?"
Cô tựa tay lên đầu, tỏ vẻ như thực sự gì.
Lục Viễn Hàng con đường chính trị mười năm, loại nào thể ? Còn diễn kịch ở đây.
cũng để ý đến , đầu với tiểu Kim:
" , rõ , lập tức !"
Nói xong, định bước .
Làm Ngưu Lỵ Lỵ thể để như ?
Không thể ! Cô vội vàng túm lấy tay áo của Lục Viễn Hàng.
Lục Viễn Hàng hành động bất ngờ của cô giật , liền phủi tay và đẩy cô .
Ngưu Lỵ Lỵ đẩy một cái, đó phịch xuống đất, ánh mắt mơ màng Lục Viễn Hàng.
Chuyện gì xảy ? Cô còn kịp gì cơ mà!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-1161-nguu-ly-ly-bi-sa-thai.html.]
Ánh mắt chán ghét của Lục Viễn Hàng hề che giấu, vội vàng rời khỏi đây.
“Nói cô đấy, mau về thu dọn đồ đạc ."
Tiểu Kim đầu tiên thấy phụ nữ như , cô điều một tý nào?
Những phụ nữ đây quấy rối cục trưởng Lục, hầu hết đều tự giác lủi thủi rời khi nhận thiện cảm.
Ai như cô , mặt dày , còn thực sự diễn, tỏ vẻ như họ đang bắt nạt cô .
Ngưu Lỵ Lỵ chấp nhận sa thải như thế, cô vội vàng :
“Thư ký Kim, gì sai ? Tại sa thải ? là nhân viên chính thức, quyền sa thải một cách tùy tiện!”
Cô ngờ chỉ gần gũi với Lục Viễn Hàng một chút, tự rơi tình huống , chuyện xử lý thế nào đây?
Thư ký Kim lời cô thì nhạt một tiếng:
“Người khác thể quyền, nhưng cục trưởng Lục trực tiếp lệnh, cô !”
“Không !”
Ngưu Lỵ Lỵ hoảng sợ, mà hoảng ?
Để chuyển thành nhân viên chính thức, cô mất nhiều thứ.
Vừa mới trở thành nhân viên chính thức, sa thải chỉ với một câu , cô chấp nhận!
“Giờ đang hỏi ý kiến của cô!”
Thư ký Kim lạnh lùng :
“ cho cô một giờ để dọn dẹp, lát nữa sẽ kiểm tra bộ phận của cô, nếu cô dọn đồ , chúng sẽ thực hiện cưỡng chế, ném thẳng đồ của cô ngoài!”
Nói xong, thư ký Kim về, còn công việc cần báo cáo, báo cáo xong mới kiểm tra.
Anh tin cô thể mặt dày mày dạn khiến cả cơ quan xem kịch.
Ngưu Lỵ Lỵ còn gì đó, nhưng mất.
“ sẽ !”
Cô hét lên giận dữ.