Quả nhiên, chủ nhiệm Tôn rời , ai dám ngăn cản, Ngưu Lỵ Lỵ sợ ông đòi tiền, còn Mã Lập Cương thì quyền ngăn cản ai.
Mã Lập Cương cảm thấy khó chịu, phụ nữ trong mắt chỉ tiền, bảo chủ nhiệm Tôn chuyển cô thành nhân viên chính thức?
Hai trăm tệ vài tháng là thể kiếm , đúng là ngu ngốc.
hôm nay cũng điểm yếu của chủ nhiệm Tôn, bà vợ của chủ nhiệm Tôn là một con cọp cái.
Nếu chồng ngoại tình, chắc chắn bà sẽ một trận lớn.
"Cán boọ Ngưu, cô chứ?"
Mã Lập Cương ân cần hỏi Ngưu Lỵ Lỵ.
Ngưu Lỵ Lỵ vẫn đang nắm c.h.ặ.t t.a.y , nhưng khi nhắc nhở, cô cũng ngượng ngùng.
"Không... ."
Cô lắc đầu, mặt đỏ.
Thực , nếu Mã Lập Cương xuất hiện, cô chắc chắn xong đời, chỉ vì hai trăm tệ thig quá thiệt thòi.
May mắn là xuất hiện, nhưng...
"Sao ở đây?"
Cô hỏi với vẻ nghi hoặc.
Mã Lập Cương thể rằng theo dõi cô từ đơn vị đến đây, nên trả lời một cách bình tĩnh:
" chỉ ngang qua thôi."
"Nhà chú ở phía bộ mười phút, định đến đó ăn cơm, ngờ ngang qua thấy tiếng kêu cứu."
Anh dối một cách tự nhiên chớp mắt, nên dễ tin tưởng.
Ngưu Lỵ Lỵ gật đầu, đó :
"Hôm nay cảm ơn nhiều, nếu , ..."
Sự sợ hãi khuôn mặt cô giả, cô thực sự sợ hãi.
Mã Lập Cương hề cảm thấy đồng cảm, bởi vì cô nhận hai trăm tệ của chủ nhiệm Tôn, tiền đó ở nông thôn đủ để cưới hai cô vợ .
Vì , chẳng hề cảm thông, coi như cô lợi mà còn giả bộ ngây thơ.
"Không , chuyện qua ."
Mã Lập Cương tỏ vẻ trấn an nhưng ánh mắt khinh thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-1110-gan-day-co-dong-tinh-gi-khong.html.]
Hai rời , và Ngưu Lỵ Lỵ chỉ cảm kích , mà còn một cảm xúc khác.
Con thường đổi, cứu , chắc chắn trái tim cô sẽ biến đổi.
Thái độ của cô với Mã Lập Cương cũng sẽ đổi nhiều.
Khoảng hơn bảy giờ tối, cuối cùng Lâm Thành cũng về nhà.
Thấy trong nhà bật đèn, nhẹ nhàng bước .
Nếu như vợ đang ngủ, thức giấc cô thì ?
Thực , Lý Tư Vũ chẳng hề ngủ, nhưng cô thấy tiếng cửa nhẹ nhàng mở và đóng, lòng cô cảm thấy ấm áp.
Lâm Thành dù thường xuyên đùa giỡn với cô, nhưng luôn là đàn ông ấm áp, luôn quan tâm cô ở phương diện.
"Anh bật đèn ."
Cô nhẹ nhàng .
Lâm Thành giật :
"Anh tưởng em ngủ chứ?"
Anh lập tức kéo dây bật đèn.
"Em ngủ."
Lý Tư Vũ vẫn đang , cô dậy :
“Anh ăn tối ? Em để cơm cho đó."
Lâm Thành bao giờ ăn tối ở bên ngoài, vợ chắc chắn sẽ để cơm cho .
"Anh ăn!"
Lý Tư Vũ đặt thức ăn lên bàn, đó ăn cơm.
Nhớ chuyện ban ngày, cô hỏi:
"Gần đây động thái gì từ tỉnh ? Đơn vị chúng em còn lãnh đạo từ tỉnh đến nữa.
Nghe , Lâm Thành đặt đũa xuống, :
"Lãnh đạo nào ?"
Thấy quan tâm đến điều , Lý Tư Vũ chắc chắn là động thái từ phía , nếu Lâm Thành cũng vội vã hỏi.
Cô nghĩ một chút, kể những gì cô trong khu vườn nhỏ hôm đó cho Lâm Thành, cũng như đến hôm nay.