Không là ông thấy, mà ông cũng giống như những khác, cho rằng là quặng của mỏ khác.
Chính là hầm mỏ ở , theo lý thuyết khai thác quặng thể động tĩnh, nhưng đúng là từng đến.
Tuy vùng đông bắc núi nhiều, nhưng nếu thật sự khai thác một mỏ quặng, động tĩnh chắc chắn nhỏ.
Sử dụng lao động cũng khả năng im lặng.
Nghĩ đến đây, Trương Học Văn thoáng qua Lý Tư Vũ, :
"Cô tin gì ?”
Lý Tư Vũ giả vờ sửng sốt, lập tức vô ý :
"À, hai ngày đồng chí Hách Kiến Hồng trong phòng kế toán, còn đồng chí Lưu Thải Hà trong tay ít than đá, thật .”
"Cái gì?!"
Trương Học Văn kinh ngạc cô, ông suy nghĩ, nhíu c.h.ặ.t c.h.â.n mày.
Lý Tư Vũ thấy vẻ mặt của ông , là đang hoài nghi, cô cũng giải thích nhiều, mà là :
"Tối mai nhất là phó xưởng trưởng Trương nên lặng lẽ đưa theo mấy đáng tin cậy tới quan sát một chút.”
Trương Học Văn cô như thì kinh hãi, nhưng trong lòng ông càng nghĩ càng thấy đúng lắm.
Thời gian xưởng tăng ca ít, là lợi nhuận tháng tăng bao nhiêu, thật sự là cho chút hoài nghi.
Ông đập bàn, chậm rãi gật gật đầu.
"Chuyện , cô đừng với khác.”
"Vâng, phó xưởng trưởng Trương."
Cô ngu thì mới với khác.
Cô chuyện với Trương Học Văn, đơn giản là vì thấy ông chính nghĩa, là đầu tiên đưa cô ngoài.
Hơn nữa còn giúp cô ít, xem như qua .
Trương Học Văn ở chỗ càng nghĩ càng yên, vì ông tan sớm.
Lý Tư Vũ đương nhiên suy nghĩ của ông , dù là ai ai cũng thể để cho xưởng vô duyên vô tổn thất nhiều lợi ích như .
Đây là lúc ông còn đang quản lý, nếu kịp thời phát hiện, về hưu cũng dễ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-kho-hang-trong-sinh/chuong-103.html.]
Lý Tư Vũ nghĩ đến chuyện nữa, mà cô cầm lấy sách giáo khoa quen với trình độ giáo dục của hiện tại.
Sự khác biệt lớn so với các thế hệ , các môn học nhiều, và cũng ít sự lựa chọn các trường trung cấp hơn.
Lý Tư Vũ vẫn đang rối rắm là chọn kế toán là cái khác.
Kiếp cô học chuyên ngành ngoại ngữ, học phụ là kinh doanh, nếu lựa chọn ngoại ngữ, thể qua vài năm sẽ thành cải tạo.
Lý Tư Vũ Thở dài, cô quyết định quen với bài văn , một thời gian nữa chọn .
Ở nhà họ Lâm bên , lúc khí trong nhà vô cùng căng thẳng.
Lâm Thành vắt chéo chân sô pha, như Lâm Hiên đùi bó thạch cao.
Ngồi ở chính giữa là một phụ nữ hơn bốn mươi tuổi, mặt lúc chút kiên nhẫn, nhưng vẫn vô cùng nhẫn nhịn.
Đáy mắt Lâm Hiên hiện lên một chút lo lắng, nhưng mặt vẫn hì hì :
"Anh hai mà ở nhà chặn chúng gì ?”
Lâm Thành lời Lâm Hiên , mặt còn mang theo tươi , hừ lạnh một tiếng.
"Tao thấy mày đúng là quên, việc sạch sẽ một chút , đừng để cho cha !”
Lâm Hiên Lâm Thành thì nụ mặt cũng biến mất, ác độc tựa ghế sô pha.
"Làm , hai còn trẻ con bắt nạt liền mách lẻo ?"
Lâm Thành gì, dậy cầm áo khoác lên, cũng đầu :
"Lần là gãy chân, mà cẩn thận cái mạng của mày!”
Giọng của Lâm Thành bình thản, nhưng âm thanh truyền đến, loại cảm giác cho kinh hãi.
"Rầm" một tiếng, cửa đóng .
Lâm Hiên nham hiểm chằm chằm cửa.
"Lâm Thành!”
Anh nghiến răng nghiến lợi lẩm bẩm.
"Con trai!"
Mẹ Lâm ở bên cạnh thấy điều đó, bà vội vàng gọi một tiếng.
Lâm Hiên đầu chống nạng phòng, để ý tới bà .