Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 89
Cập nhật lúc: 2024-11-07 21:03:15
Lượt xem: 8
Thấy mọi chuyện đã được xử lý ổn thỏa, đám Đại Ngưu liền thương lượng đêm nay sẽ ra khỏi thành.
Cũng không có đồ vật gì đáng để thu dọn cả, mấy người liền ngồi ở trong miếu nghỉ ngơi, nói chuyện với nhau vài câu.
Nhiều người nhiều miệng, đám Đại Ngưu không tiện nói tỉ mỉ những chuyện xảy ra trong núi, Tây Nương cũng không muốn nói nhiều về những ủy khuất mà mình phải chịu ở Trương gia, liền cùng nhau mang theo hy vọng mặc sức tưởng tượng về những ngày tháng sau này.
Thu Nương ở một bên kích động nói: “Ta đã học được mấy cách thêu y phục rồi, chờ sau khi trở về sẽ dạy cho cữu mẫu và mọi người!”
Lý Phát Tông cũng mỉm cười nói một loạt lời hay.
Tây Nương cũng cười theo, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, sờ lên n.g.ự.c mình, do dự một lúc nhưng vẫn quyết định không nói vào lúc này.
Bên ngoài mơ hồ có động tĩnh truyền đến.
Người Trương gia vẫn còn đang lục soát trong thành, nhưng không biết vì sao mà bọn họ không đi về phía miếu hoang.
Trong lòng mấy người vẫn luôn căng thẳng, thấy sắc trời đã dần tối, âm thanh bên ngoài dần dần biến mất, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Đại Ngưu đứng dậy, phủi đám cỏ khô dính trên người mình rồi mở miệng nói: “Xử Sinh lão đệ, bây giờ chúng ta sẽ ra khỏi thành luôn, chờ trở về hỏi chuyện bánh bột khô xong rồi ta sẽ tìm cách nhắn lại cho ngươi.”
“Được, vậy ta sẽ chờ tin tức tốt của ngươi!”
Xử Sinh đứng dậy, đi ra ngoài sắp xếp một chút rồi nhanh chóng quay về nói với bọn Đại Ngưu: “Lần này ra khỏi thành vẫn là ta dẫn đường cho các ngươi.”
Đại Ngưu nói: “Được, vậy làm phiền ngươi.”
Xử Sinh ngồi xổm xuống, đẩy đống rơm sang một bên rồi nhấc nắp hầm lên.
Hai mẫu nữ Tây Nương tò mò nhìn động tác của hắn, đều kinh ngạc phát hiện nơi này thế mà lại che giấu một lối đi bí mật.
Xử Sinh nhảy vào trong đường hầm, sờ soạng rồi thắp lửa trong bóng tối. Trong đường hầm nhanh chóng có ánh sáng yếu ớt lóe lên, Đại Ngưu cũng nhảy xuống theo.
Lý Phát Tông đi vài bước về phía cửa hầm rồi quay đầu dặn dò Tây Nương:
“Nhị Nha, đợi lát nữa hai đứa đừng sợ, nhảy thẳng xuống là được. Ta ở phía dưới đỡ, tuyệt đối sẽ không để hai mẫu nữ muội bị ngã đâu.”
“Đại ca yên tâm, muội tin huynh mà!” Tây Nương cười nói.
Lý Phát Tông đi xuống, rất nhanh đã vững vàng đỡ hai mẫu nữ Tây Nương.
Tấm nắp hầm phía trên đỉnh đầu lại bị người ta đóng lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-89.html.]
Xử Sinh cầm đuốc, dẫn mấy người đi về phía trước.
Tây Nương vừa đi, vừa dò xét đường hầm trước mắt, âm thầm kinh hãi.
Nàng ấy không nhịn được thì thầm khe khẽ với Lý Phát Tông: “Đại ca, những huynh đệ mà các ngươi quen biết quả thực không phải người bình thường!”
Thu Nương đi ở phía trước hai người bọn họ nghe được, nhịn không được giật giật khóe miệng.
Vân Mộng Hạ Vũ
Thân nương của nàng ấy thật ngốc, ở trong đường hầm này thật sự không phải là nơi thích hợp để nói chuyện thầm kín, biết không?
Cũng may những lời bà ấy nói ra không quan trọng cho lắm.
Nếu nói cái gì không dễ nghe, vậy thật đúng là lớn tiếng mưu đồ bí mật bên tai người khác!
Đoàn người đi một lúc lâu, cuối cùng cũng tới lối ra ở bên ngoài thành.
Xử Sinh dựng thang lên, gõ lên nắp hầm, nhỏ giọng báo tên mình. Một lát sau, tấm ván gỗ phía trên được mở ra.
Mấy người lần lượt từ chui ra từ trong đường hầm, lại nhìn thấy ánh trăng.
Xử Sinh dập tắt đuốc, cũng đi theo ra ngoài.
Vừa bước lên mặt đất, Đại Ngưu đã lên tiếng chào hỏi Thạch thúc.
Thạch thúc cười nói: “Tới rồi à? Hai tiểu huynh đệ của ngươi đang ở phía trước, ta dẫn các ngươi đi qua đó.”
Mấy người liền xếp thành hàng, kéo nhau đi đường, chẳng mấy chốc đã đến nơi mấy người Tảo Nhi đang chờ.
“Thiết Trụ!” Đại Ngưu gọi một tiếng.
“Đại Ngưu ca!” Thiết Trụ lập tức nhận ra giọng nói của hắn.
“Mau tới đây, cha ngươi và Tây di đều đang ở đây này!”
“Haiz!”
Thiết Trụ lần sang một bên, tìm đến chỗ mấy người Lý Phát Tông đang nói chuyện.
Đại Ngưu giống như người mù híp mắt nhìn Tảo Nhi, trời tối đen như mực, nhìn cả một lúc lâu mà hắn vẫn không nhận ra bóng người này là ai.
“Đại Ngưu, là ta.” Tảo Nhi thấp giọng nói.
“Tảo Nhi tỷ?” Đại Ngưu sửng sốt nhưng trong lòng cũng được thả lỏng, rất nhanh lại giống như tìm lại được chỗ dựa, bắt đầu nói tới chuyện chính.
Hắn kể ngắn gọn những gì xảy ra trong lần vào thành cứu người này, lại nói chuyện mấy người Xử Sinh muốn giao dịch bánh bột khô.