Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 71
Cập nhật lúc: 2024-11-07 05:49:17
Lượt xem: 8
Thịnh Quân khẩn trương nhìn chằm chằm động tác của nó, bỗng nhiên ý thức được một vấn đề.
Nếu kệ hàng trong cơ thể nàng có nhiều thêm mấy hàng, có người từ chỗ xuất hàng thò tay vào, không chừng có thể mò được đồ trên kệ hàng của nàng.
Đang nghĩ đối sách, Thịnh Quân phát hiện sau khi sóc con nhảy lên kệ hàng, cũng không đụng phải thực thể của đồ ăn, mà là bị hư ảnh bao bọc của rau quả khô bao vây.
Xem ra đồ trên kệ hàng của nàng đều là hình ảnh 3D, đồ vật rơi ra lúc xuất hàng cũng là hình ảnh hoạt hình, đồ vật thực tế là trực tiếp xuất hiện ở hộc xuất hàng?
Nghĩ đến đây, trong lòng Thịnh Quân lập tức an tâm hơn không ít.
Nhưng mà, nói như vậy, sóc con muốn trữ lương thực vào mùa đông này sẽ không được ăn buffet, chỉ có thể tay không mà về.
Nàng cũng không có cách nào đưa nó đi cửa sau, cho một chút rau quả khô, trừ khi nó có thể học được cách ném tiền hoặc là ném quả thông.
Ách, điều kiện này hình như quá mức khó khăn...
Con sóc nhỏ vẫn rất thông minh, có lẽ cũng phát hiện mình đang làm việc vô ích, rất nhanh đã nhảy xuống kệ hàng, một lần nữa trở lại miệng xuất hàng, dự định rời đi.
Nhưng mà nó lại gặp phải vấn đề mới.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tấm chắn ở hộc xuất hàng của Thịnh Quân là một chiều, chỉ có thể đẩy vào trong, không thể đẩy ra ngoài, sóc bị nhốt ở bên trong không thể ra ngoài, gấp đến độ nhảy lên nhảy xuống.
Thịnh Quân cũng vô cùng sốt ruột.
Bất kể là ai, trong bụng có con sóc nhỏ nhảy nhót tưng bừng đều rất khó tỉnh táo lại!
Dưới tình huống như vậy, vấn đề nàng phải lo lắng lại trở nên nhiều hơn.
Ví dụ như, có khi nào nó sẽ đi vệ sinh ở trong máy của mình hay không?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-71.html.]
Còn có nếu cứ giam cầm như vậy, nó có thể bị c.h.ế.t đói hay không!
Lúc này Thịnh Quân chỉ có thể mong đợi Hạnh Nhi các nàng tới lau cho mình, sau đó phát hiện trong bụng nàng khác thường, cứu sóc con ra ngoài.
Nàng trông mòn con mắt đợi một lúc lâu, chắc là sau bữa trưa, cuối cùng Hạnh Nhi và mọi người cũng mang nước tới.
Thời cơ rất trùng hợp, lúc này con sóc nhỏ đang ỉu xìu đợi trên kệ hàng của nàng, từ bên ngoài nhìn vào hẳn là rất dễ thấy.
Thịnh Quân vội vàng mở miệng, hô vài tiếng xin bỏ tiền vào, muốn thu hút sự chú ý của Hạnh Nhi.
Hạnh Nhi quả nhiên bị hấp dẫn tới, nghi hoặc hỏi: "Phương Tiên Nhi đại nhân có chuyện muốn nói với chúng ta sao?"
Thịnh Quân vội vàng lên tiếng, sau đó lại lẩm bẩm ba tiếng.
Hạnh Nhi không thể nghe hiểu ý tứ của nàng, nhưng sau khi tới gần Phương Tiên Nhi, cô bé rất nhanh đã chú ý tới, trong bụng thông suốt của đối phương hình như có chút khác thường.
Thường ngày bên trong đều là những thứ màu sắc rực rỡ, nhưng hôm nay lại có chút khác biệt, trong đó một thứ gì đó đột nhiên trở nên hơi mờ.
Dường như còn có chỗ nào đó không đúng.
Hạnh Nhi lại đến gần hai bước, trợn to mắt nhìn kỹ, vừa vặn nhìn thấy một vật nhỏ nhảy xuống, trong hộc lấy hàng cũng truyền đến tiếng "Đông" quen thuộc.
Cô bé há to miệng, ngồi xổm xuống, chần chờ một lát, thật cẩn thận đẩy hộc lấy hàng ra, một bóng đen nhỏ mau lẹ từ bên trong chạy ra.
Hạnh Nhi theo bản năng trốn đi, cũng may Thúy Thúy tay mắt lanh lẹ, nhào tới thu thân thể nhỏ bé kia vào trong tay.
Bọn trẻ vây quanh xem xét, đều kinh ngạc nói: "Lại là một con chuột thông!"
"Sao trong bụng Phương Tiên Nhi lại có chuột thông?"
"Ta hiểu rồi!" Thúy Thúy bỗng nhiên ôm sóc con kêu lên: "Con chuột này, nói không chừng chính là chân thân của Phương Tiên Nhi!"