Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 576
Cập nhật lúc: 2024-11-12 20:53:24
Lượt xem: 4
Các dân tị nạn thuận lợi hoà nhập vào cuộc sống ở Bắc địa.
Sau khi trải qua rèn luyện một thời gian dài, kỵ binh ở biên cương dần dần thành hình.
Lần chỉnh đốn binh lực này tốn không ít thời gian, không chỉ là chuyện về kỵ binh cùng với việc phát triển, còn phải không ngừng bổ sung mở rộng bộ binh của quân đội.
Cũng may có đủ binh lực để dùng, ổn định Bắc địa chỉ là vấn đề thời gian. Vấn đề khó khăn nhất đã giải quyết xong rồi, tai họa ngầm của biên cương cũng đã được dẹp yên, không cần phải lo lắng lúc đang dọn dẹp nhà của mình, có người đi vào rồi đột nhiên đ.â.m một nhát d.a.o lạnh thấu xương vào sau lưng.
Kế hoạch thống nhất Bắc địa chính thức được định ra, một đường giành lại từ Bắc đến Nam, có thể nói là dễ như trở bàn tay.
Chỉ cần ra quân, đi qua các huyện cho có là được rồi.
Đến lúc này, Bắc địa hoàn toàn thống nhất, cuối cùng cũng có một tên gọi chính thức —— Phương Châu.
Đây là tham khảo cố thổ Thần Châu của Phương Tiên Nhi để đặt tên.
Thịnh Quân rất thích cái tên này, cái này làm nàng ấy nhớ đến tàu Noah, mang theo màu sắc của sự cứu rỗi và hy vọng.
Mà bây giờ Bắc địa cũng mơ hồ trở thành nơi cứu rỗi của tất cả bá tánh.
Phương Châu mọi việc dang dở đều đang chờ được hoàn thành.
Vân Mộng Hạ Vũ
Thiết Trụ vẫn đang ở biên cương, mấy người có thể làm được việc như Thu Nương, Đại Ngưu không thể tiếp tục ở lại Hưng Hoà, đều bị đưa đến các huyện thành khác nhau để phát triển.
Trước đấy tất cả mọi người đều tận mắt nhìn thấy Hưng Hòa làm thế nào để phát triển phồn vinh, bây giờ đối với việc xây dựng phát triển thành thị cũng có rất nhiều kinh nghiệm thực tế.
Lại thêm các loại sách báo tài liệu mà Thịnh Quân cung cấp, ngoài ra còn thêm sự giúp đỡ của máy bán hàng tự động, nếu gặp vấn đề thì tra tư liệu, không tra được thì có thể đi nói chuyện nhờ giúp đỡ.
Nói chuyện qua máy bán hàng tự động vẫn rất tiện, nếu có vấn đề quan trọng khó hiểu còn có thể mở một cuộc họp online.
Nhưng mà, cách này quá ỷ lại Thịnh Quân, mọi người cũng đang nghĩ cách cải tiến cách truyền tin.
Cách tốt nhất và nhanh nhất đương nhiên là một loạt các công cụ truyền tin có liên quan đến điện rồi, nhưng trước mắt muốn phát triển cũng phải từng chút một, trong thời gian ngắn cũng chỉ có thể duy nghĩ đến một vài cách vận chuyển thực tế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-576.html.]
Nói ví dụ như, thử dùng đường ray xe lửa, nghiên cứu làm ô tô nhỏ v.v.
Những thứ này đương nhiên cũng là công trình lớn lại rất là vất vả, nhưng mà đoạn thời gian này cũng đã bắt đầu được duyệt rồi, chỉ chờ sau này hoàn thiện từng hạng mục một.
Sau khi nhận thêm vài nhóm dân tị nạn, các nơi đều tăng thêm khá nhiều người để dùng.
Hơn nữa còn có thêm niềm vui ngoài ý muốn, một bộ phận dân tị nạn vậy mà lại mang đến tin tức vô cùng quan trọng.
Theo lời của một dân tị nạn tên Trương Quế.
Trước đó nước Oa đã mở đường buôn bán với phía Nam, những hàng hoá vận chuyển đến, trong đó có không ít những tài liệu mà vũ khí nóng cần.
Nghe nói phía bên nước Oa nghiên cứu vũ khí nóng đã có một ít thành tựu, phía Nam chắc cũng có được tin tức này, sau này chắc chắn sẽ không tiếc bất cứ giá nào để nghe ngóng cách thức chế tạo vũ khí nóng, sau đó nhập một lượng lớn nguyên liệu về thử chế tạo vũ khí nóng.
Tin tức này đối với các nàng là một tin tức xấu.
Nếu như để phía Nam làm ra một lượng lớn vũ khí nóng, đến lúc đó cho dù các nàng có chuẩn bị đầy đủ vũ khí và lương thực thì sau khi hai bên đánh với nhau, tổn thất thương vong cũng sẽ cao hơn so với dự tính.
Có lẽ đối với Hoàng đế thì đánh thắng trận mới là điều quan trọng nhất.
Nhưng đối với các nàng thì người mới đáng để trân trọng.
Nếu như bọn họ có thể dùng vũ lực để nghiền ép đối phương thì có thể khống chế được tình thế, không để chiến tranh ảnh hưởng đến bá tánh vô tội.
Nhưng nếu đối phương cũng có vũ khí nóng, chắc chắn sẽ không dễ dàng chịu thua, lúc đánh trận cũng sẽ không thể tránh khỏi thương vong.
Không chỉ nghĩ cho bá tánh, mạng của Phương Quân cũng rất quý báu.
Phát triển đến bây giờ, mỗi một Phương Quân đều đã trải qua chọn lọc từng tầng một, nhận được sự giáo dục tốt đẹp, học được rất nhiều các kỹ năng, trong lòng có bá tánh, luôn được mọi người quý mến yêu thương, nhân tài chất lượng cao trung thành bảo vệ quê hương, mất đi một người là một tổn thất không thể nói bằng lời.
Trừ đánh trận, những tin tức này, nói không chừng còn là dự báo trước cho việc đám giặc Oa bắt đầu gây sóng gió.
Tuy nói không ai mong Hoàng đế được sống tốt, nhưng dù sao thì đấy cũng được tính là việc nhà của các nàng
Không ai nghĩ đến việc để cho đám giặc Oa kia dính vào, đi làm giảm hay là tăng cường thực lực của Hoàng đế.
Tóm lại, sau khi nhận được những thông tin này, tất cả mọi người đều có cảm giác căng thẳng, bắt buộc phải nhanh chóng thành lập một đội quản lý đường thuỷ cho ra dáng, thuận lợi lấy được phía Nam mới được.