Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 574
Cập nhật lúc: 2024-11-12 20:53:21
Lượt xem: 6
Sau khi bận rộn mặc xong tất cả, họ mới nhìn sang quần áo chính để mặc. Quần áo này cũng có kiểu dáng khá lạ.
Áo trên không phải là loại áo cài cúc hay buộc dây như họ thường mặc, mà chỉ có một cái lỗ ở cổ để chui đầu qua.
Quần cũng lạ, cạp quần tự động vừa vặn với vòng eo, không cần buộc dây, rất tiện lợi.
Mặc xong lớp áo lót mới, mỗi người còn được phát một chiếc áo khoác ngắn làm từ vải cứng cáp, cổ áo có thể dựng lên, mặc vào trông rất chỉnh tề.
Bất kể kiểu dáng thế nào thì tất cả quần áo đều mới toanh và có nhiều kích cỡ khác nhau để mọi người chọn. Ai cũng có thể tìm được bộ đồ vừa vặn.
Thật không thể ngờ, rất nhiều quần áo tốt như vậy lại được cung cấp miễn phí.
Đây rốt cuộc là nơi thần tiên nào?
Chẳng lẽ Bắc địa đã hoàn toàn tiêu điều sau nạn đói. Nơi này thực ra là một quỷ thành?
Dù sao thì nơi này cũng không giống chốn của người sống. Đến đây rồi mà chưa phải chịu khổ chút nào.
Mọi người ôm suy nghĩ khác nhau, chuẩn bị xong xuôi cho mình.
Chưa kịp mặc áo khoác rời khỏi nhà tắm, Quân Đồng đã bảo họ phải xử lý tóc trước.
Nếu trên đầu có chấy thì chỉ có cách cạo tóc.
Phàm là nữ nhân thì đều hiểu. Chỉ cần còn tóc thì chấy cứ như không bao giờ hết nên phải cắt bỏ.
Chỉ là tóc của bọn họ. Cho dù là trong hoàn cảnh khó khăn thế nào đi chăng nữa, họ vẫn luôn giữ lại. Giờ mà phải cắt đi thì có chút không đành nên mọi người theo bản năng có chút mâu thuẫn. Dù sao thì quan niệm là một thứ khó mà thay đổi được ngay lập tức.
Thấy vậy, Quân Đồng tháo mũ trên đầu xuống, cho họ xem tóc của mình. Cũng là tóc ngắn, chỉ dài tới vai.
Đây là kiểu tóc ngắn mà nàng ấy mới cắt không lâu.
Từ trước đến nay, mọi người vẫn tuân theo quan niệm không thể tùy tiện cắt tóc.
Ngoại trừ những người ở trong Phương Quân vì để tiện hành động nên cắt tóc ngắn. Còn Tảo Nhi và những người khác chưa bao giờ yêu cầu dân chúng phải làm vậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-574.html.]
Tuy nhiên, từ khi thư viện được mở cửa, mọi người bắt đầu tiếp xúc với nhiều kiến thức mới.
Một số suy nghĩ căn cố cũ kĩ cũng dần dần biến mất.
Vân Mộng Hạ Vũ
Người ta không còn nghĩ rằng độ dài của tóc liên quan đến phẩm cách. Cũng không còn cho rằng cạo tóc là bất kính với tổ tiên.
Quan trọng nhất là, thư viện đã bổ sung một loạt sách về làm đẹp tóc, giới thiệu rất nhiều kiểu tóc mới lạ.
Trong sách có rất nhiều hình minh họa. Một số là kiểu tóc búi cổ điển, số khác là tóc ngắn thời trang hoặc uốn xoăn.
Cả nam nhân và nữ nhân đều có kiểu riêng!
Là huyện thành thời thượng nhất trong triều đại này, những người sinh sống ở Hưng Hòa đối với những thứ này có độ chấp nhận cũng khá cao.
Huống hồ đây lại là những thứ đã được Phương Quân chứng nhận. Lại còn là sách vở do Phương Tiên Nhi mang đến cho mọi người.
Những kiểu tóc đó, biết đâu lại là truyền lại từ thần tiên thì sao!
Rất nhanh chóng, trong thành đã có người tổ chức đào tạo ra một nhóm thợ cắt tóc, thử mở một tiệm cắt tóc nhỏ.
Không chỉ tạo kiểu tóc cho mọi người, họ còn thu thập lại tóc bị cắt để làm thành các loại tóc giả khác nhau. Để lại cho những ai có nhu cầu sử dụng.
Để tránh những cảm xúc tiêu cực do việc cạo đầu gây ra cho những người tị nạn, Quân Đồng nhanh chóng lên tiếng an ủi: "Trong giai đoạn điều trị sẽ không có người ngoài. Sau khi điều trị xong, nếu mọi người cảm thấy không thoải mái với mái đầu trọc, chúng tôi cũng sẽ giúp liên hệ dịch vụ cho thuê tóc giả, không khác mấy so với tóc thật đâu."
Không chỉ vậy, nhân viên tư vấn tóc giả còn rất chuyên nghiệp. Họ sẽ dựa vào hình dáng khuôn mặt và đường nét của từng người để gợi ý kiểu tóc phù hợp. Trải nghiệm nói chung là rất tuyệt vời.
Ban đầu, những nữ nhân kia có chút phản kháng. Nhưng dần dần lại bị những lời mô tả mới mẻ của Quân Đồng thu hút. Cảm giác như đang nghe kể chuyện vậy.
Cuối cùng, họ cũng cắt tóc một cách thuận lợi.
Sau khi dọn dẹp sạch sẽ.
Người bệnh thì được chữa bệnh. Người cần bôi thuốc thì được bôi thuốc. Ba bữa ăn mỗi ngày đều có người chăm sóc đúng giờ. Giấc ngủ cũng đã được sắp xếp chu đáo.
Họ ngủ trong lều trại. Nhưng lần này những người tị nạn không còn phải ngủ trên túi ngủ tích hợp trong lều nữa mà là trên một loại giường bơm hơi bằng cao su kỳ diệu.
Thứ này không phải do Thịnh Quân cung cấp, mà là thành quả của chính Hưng Hòa.
Trước đây khi các sản phẩm cao su xuất hiện, trong huyện đã làm tan chảy găng tay cao su để chế tạo nhiều thứ.