Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 554
Cập nhật lúc: 2024-11-12 05:23:41
Lượt xem: 7
Kể từ khi có máy bán hàng Thịnh Quân, khắp nơi ở Bắc địa đều xây dựng nhà kho tiếp tế, đủ để chi viện thức ăn ứng phó nhu cầu bức thiết đến các địa phương nhanh cấp tốc.
Có thể nói, chỉ cần là khu vực Phương Quân đi qua thì sẽ không còn ai đói c.h.ế.t một cách dễ dàng nữa.
Cố gắng ngoan cường vượt qua mùa đông năm nay, tỉ lệ c.h.ế.t cóng cũng giảm đi rất nhiều.
Có thể nói, trong lòng của vô số bá tánh, giờ đây cái tên Phương Quân đã vang dội không gì bằng từ lâu rồi.
Nếu nói vậy thì giả sử hoàng đế và Phương Quân bắt mọi người xếp hàng chọn phe, nhất định mọi người sẽ không chút do dự đứng sau lưng Phương Quân.
Hoàng đế là ai?
Không hiểu, không biết!
Bá tánh đều thấy rằng nếu thật sự nổi lên xung đột gì đó, hành vi đứng sau lưng Phương Quân cũng không chỉ là sự ủng hộ đơn phương họ dành cho Phương Quân.
Chắc chắn nhóm Phương Quân cũng sẽ bảo vệ họ phía sau, không để cho bất cứ ai bị thương.
Phương Quân khiến cho người ta tin cậy như vậy đấy.
Cũng chỉ có đội ngũ như vậy mới xứng có được tấm lòng chân thành của người dân.
-
Bận rộn chuẩn bị mãi, mùa đông ở Bắc địa cũng đã đến.
Con đường giường sưởi đã xây xong ở rất nhiều nơi, giúp được rất nhiều người.
Vân Mộng Hạ Vũ
Có vài nơi thật sự không kịp xây giường, nơi nào có thể dùng than tổ ong thì dùng than tổ ong, còn nếu không được thì dùng túi sưởi và chăn bông áo bông chống rét chống chọi trước.
Sau khi thăng cấp thành siêu thị thì cũng có thể bán miếng dán Noãn Bảo lúc trước Thịnh Quân cho nhóm Tảo Nhi dùng rồi, sử dụng món đồ này vào lúc cấp thiết khá hiệu quả, lại còn có kích thước nhỏ nên có thể vận chuyển bằng máy bán hàng, cũng giải quyết được sự khẩn cấp ở rất nhiều nơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-554.html.]
Xét theo tình hình thương vong hiện tại, đa số bá tánh đều giữ được mạng sống nhờ sự cố gắng của Phương Gia Quân, con đường giường sưởi có thể nói là thành công rực rỡ.
Thịnh Quân thuận lợi thăng cấp thành siêu thị và nhóm Tảo Nhi bôn ba khắp nơi quyên tiền làm việc đều là đại công thần.
Nhưng khi mọi người mới thở phào nhẹ nhõm được tí thì Thiết Trụ ở Hồi Hột xa xôi truyền tới một thông tin qua máy bán hàng của Thịnh Quân.
“Nói ra cũng là một chuyện kỳ lạ, chúa đất ở Đông Thành vậy mà lại cướp trâu bò của Tác-ta, chắc hai bên sẽ xảy ra phân tranh nhanh thôi.”
Quả là một chuyện kỳ lạ.
Theo ghi chép lịch sử của triều đại này, vì không giỏi trồng trọt cày bừa nên dân tộc thiểu sổ của Tác-ta từng có tiền lệ gây rối biên thành trong lúc thiếu ăn thiếu mặc.
Sau này cũng nổi lên không ít lần phân tranh, lần gần đây nhất chính là tiền triều gây chiến đánh tan tác dân tộc Tác-ta khiến họ rút về thảo nguyên nghỉ ngơi dưỡng sức.
Nhưng chuyện biên thành đã cướp trâu bò của Tác-ta, quả thật là chưa từng nghe nói tới...
Thiết Trụ nhanh chóng nói kỹ lại sự việc.
Lúc trước, luôn có một lực lượng với quy mô không to không nhỏ đóng quân ở Đông Thành.
Mấy năm trước đám người đó là quân chính quy đóng quân ở biên ải, sau này không biết tại sao, hình như là chệch đường với Hoàng Đế nên phát triển thành sự tồn tại tựa như chúa đất.
Vì địa bàn chiếm đóng tầm thường, cũng không phải vùng đất trù phú phong thủy gì nên có vẻ miền nam cũng không xem họ là mối đe dọa.
Mới đầu, lúc đi ra phía bắc thì nhóm Thiết Trụ vẫn là một gánh hát lưu động, không tiện đối mặt trực diện với cục xương cứng ở Đông Thành này, cuối cùng họ vẫn không đến Tác-ta mà vòng về Hồi Hột có tình hình tương đối sáng sủa hơn.
Tuy sau này Hồi Hột phát triển lên nhưng lại bận hợp nhất kỵ binh, còn phải chế tạo đất trồng trọt ở Hồi Hột, bận chuyện dầu mỏ nữa nên cũng luôn không rảnh tay để đi chấn chỉnh Tác-ta.
Dạo này cũng vì bên Thiết Trụ đã khá rảnh rỗi nên mới đưa chuyện thống nhất Tác-ta vào lịch trình.
Thế là hắn ta bèn đi dò la số tin tức này.
Trong quá khứ, tuy Đông Thành canh phòng khá chặt, làm việc cũng không quang vinh gì, nhưng dù sao cũng từng là đội ngũ chính quy, trong lòng luôn chất chứa đôi chút sĩ diện cao ngạo. Hơn nữa quân đóng đô ở Đông Thành còn hợp tác với thủ lĩnh bộ lạc trên thảo nguyên, bình thường cũng hay qua lại nên hoàn toàn không làm ra hành vi của thổ phỉ như cướp trâu bò của người dân.