Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 510

Cập nhật lúc: 2024-11-11 19:31:38
Lượt xem: 6

Đại Ni vừa nghe vậy liền tò mò đến nỗi vò đầu bứt tai.

Chờ đến khi có ngày nghỉ không cần phải đi học, cô bé sẽ năn nỉ mẹ đưa cô bé đi xem dáng vẻ thật sự của máy xúc.

Mẹ của cô bé đồng ý, rất nhanh đã đưa cô bé theo.

Đứng từ xa chưa đến gần mà Đại Ni đã nghe thấy âm thanh ầm ầm vang lên, khi thấy được cái đầu to lớn và màu sắc kim loại lạnh lẽo kia, thoạt nhìn thật sự khiến người khác sợ hãi.

Nhưng qua một chốc, thấy nó cần cù chăm chỉ giúp mọi người xúc đá xúc đất thì chẳng còn sợ hãi gì nữa, ngược lại còn nhanh chóng thích nó là đằng khác.

Đại Ni mở to mắt nhìn, nhận ra trên đỉnh máy xúc tỏa ra hơi nóng.

Cô bé bèn hỏi mẹ mình, mẹ bảo là do nó ăn than đá, ăn no rồi mới có thể làm việc, thật sự giống hệt với con người.

Chờ đến khi xúc xong hết, hơi nước mới không bốc lên nữa. Bỗng nhiên có hai người nhảy từ trên máy xúc.

Đại Ni ngạc nhiên, lúc này cô bé mới biết máy xúc hoạt động là do có người ngồi bên trong điều khiển.

Con người nho nhỏ vậy mà có thể điều khiển cỗ máy sắt to to như vậy!

Đại Ni nhìn với vẻ khâm phục, trong lòng dường như có một mơ ước.

Cô bé muốn chăm chỉ học tập, để sau này lớn lên cũng muốn điều khiển máy xúc.

-

Đối với người dân, máy xúc là một con quái vật khổng lồ. Nhưng đối với Thịnh Quân đây chỉ là máy xúc kiểu dáng cơ bản nhỏ nhất ở thời hiện đại.

Quá trình sản xuất chiếc máy xúc với kiểu dáng này có thể nói là vô cùng vất vả.

Từ sau khi làm ra động cơ hơi nước, trong đó lại xảy ra rất nhiều chuyện, trong huyện Hưng Hòa từ trên xuống dưới đều như con quay không ngơi nghỉ.

Trên đường đi, sau khi Thịnh Quân mở khóa thành tích liền đưa cho nhóm người Tảo Nhi sách giáo khoa chuyên ngành hơn.

Mọi người đều không nỡ bỏ những tri thức trên sách nên họ vẫn luôn tranh thủ thời gian nghiên cứu rồi lại nghiên cứu không ngừng, muốn chế tác ra càng nhiều thứ có ích hơn.

Đã có xe máy rồi, bọn họ vốn dĩ muốn làm thêm ô tô nhỏ và máy cày.

Nhưng theo đề nghị của Phương Tiên Nhi, cuối cùng mọi người vẫn quyết định tạm thời từ bỏ ô tô nhỏ, nghiên cứu về máy cày và máy xúc trước đã.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-510.html.]

Dù sao trong công tác xây dựng hàng ngày, hai thứ này hữu dụng hơn ô tô nhiều.

Trải qua quá trình cố gắng, bây giờ máy cày đã làm ra được một sản phẩm thí nghiệm.

Trước khi cày bừa vụ xuân, nó đã phát huy được hiệu quả ngoài dự đoán trong đồng ruộng, bây giờ nó đang di chuyển qua lại giữa các huyện để thực hiện công việc vận chuyển, đợi đến mùa thu thì giúp thu hoạch.

Ngoài ra còn có một chiếc máy xúc nữa, là chiếc đang làm việc ở Cửu Đấu lúc này.

Lúc vừa mới chế tạo ra, mọi người vẫn không ngờ rằng nó có thể có công dụng lớn đến mức này.

Không thể không nói, có thể làm ra hai thứ này một cách nhanh chóng đều nhờ có công lao của Phương Tiên Nhi.

Tri thức trong sách có nhiều đến đâu đi chăng nữa cũng sẽ không cung cấp được bản vẽ tỉ mỉ về máy xúc và máy cày.

Những bản vẽ này đều là do Thịnh Quân nghĩ cách truyền đến bọn họ.

Gần đây, Thịnh Quân phát hiện ra máy hút bụi tự động có thể tự đặt ra tuyến đường quét dọn nên nàng liền tách bản thảo ra rồi đưa vào hệ thống, chuyển sang chế độ bay thấp, cột chiếc gậy vào rồi di chuyển dựa theo bản vẽ tuyến đường, vẽ ra bản vẽ hoàn chỉnh trên mặt đất.

Không thể không nói rằng, đến triều đại này đã lâu, để hỗ trợ giúp đỡ Thịnh Quân đã nảy ra vô số ý tưởng "tinh ranh", kích thích được sự sáng tạo vô tận.

Ví dụ trước đây nung chảy chậu inox để làm áo giáp, đun chảy bao tay cao su để làm lốp xe, bây giờ còn sử dụng máy hút bụi tự động với công dụng như máy in.

Hai Con dường như được Thịnh Quân truyền cảm hứng, nhân lúc nàng trở về cơ thể của bản thân để nghỉ ngơi, nó bèn âm thầm ra ngoài thành phố Bình Trạch quét một bức tranh 'Guernica' khiến cho vô số người dân vây xem.

Vân Mộng Hạ Vũ

Sau khi phân tích xong, nó cảm thấy bức tranh này đã diễn tả sự tàn khốc của chiến tranh hẳn có thể gợi nên sự đồng cảm của người Bình Trạch.

Đáng tiếc, người dân Bình Trạch tạm thời vẫn chưa tiếp thu được sự sâu sắc về nghệ thuật trừu tượng của đại sư.

Sau khi hóng chuyện xong mà vẫn chẳng hiểu, rất nhanh lại gãi đầu rồi tản đi, hưởng ứng chẳng mấy nhiệt liệt.

Đối với việc này, Hai Con cảm thấy vô cùng ủ rũ.

Sau khi Thịnh Quân nghỉ ngơi xong dở khóc dở cười an ủi nó.

Kết thúc khúc nhạc đệm này, quay về vấn đề máy xúc.

Tuy bảo là có bản vẽ, cũng có cả máy tiện, trước đây còn lục tục lắp ráp một vài máy móc sản xuất.

Nhưng loại máy móc kiểu dáng to như máy xúc tạm thời vẫn chưa có cách để sản xuất hàng loạt. Các bộ phận đặc biệt như vỏ ngoài vân vân, đều là do nhóm thợ thủ công một mình tôi luyện ra.

Trước mắt việc cần làm trong huyện rất nhiều, sức sản xuất có giới hạn nên tạm thời không kịp chế tạo được nhiều máy móc hơn, chỉ có thể gấp rút sử dụng chiếc máy này trước.

Loading...