Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 471
Cập nhật lúc: 2024-11-11 19:30:09
Lượt xem: 3
Thật ra, cho dù trong cửa hàng phúc lợi này không có hàng hóa nào quý hiếm thì chỉ riêng việc có một cửa hàng bán hàng thế này thôi cũng đã đủ để mọi người cảm thấy mới lạ rồi.
Là cư dân ở phía Nam Nha Địa, bình thường khi mua đồ, mọi người đều phải đến trấn Ốc Thổ gần đây.
Bây giờ có một cửa hàng nhỏ bán thực phẩm và đồ dùng sinh hoạt như thế này là đã có thể đáp ứng rất tốt nhu cầu hàng ngày của mọi người.
Trước đây cũng đã có người nảy ra ý định thu mua hàng hóa để mở cửa hàng ở Nha Địa. Đáng tiếc là không có nguồn cung cấp hàng hóa tốt, lại gặp phải nhiều chuyện vụn vặt cần phải xem xét nên cuối cùng cũng không thực hiện được.
Lúc này, nhóm người đầu tiên đã vào cửa hàng. Những người còn lại đang đợi ngoài cửa cũng bắt đầu rôm rả trò chuyện.
“Chắc không bao lâu nữa, người từ các thôn làng xung quanh cũng sẽ chạy đến mua và đổi hàng thôi.”
“Ôi, sao vẫn chưa đến lượt chúng ta vậy. Thật muốn nhanh vào xem thử quá!”
Trong nhà, Thiết Trụ đang tiếp khách.
Lúc xây dựng nhà đá, hắn ta đã đặc biệt thiết kế làm sao cho ánh sáng thật tốt. Giờ trong nhà rất sáng sủa, giúp mọi người có thể nhìn rõ ràng các giá để hàng và những món đồ ở trên đó.
“Vẫn còn vài món chưa kịp bày lên hết. Vài hôm nữa có thể quay lại xem thử!” Thiết Trụ đứng sau quầy hàng cười nói.
“Không, hàng đã nhiều lắm rồi, cái kia là gì vậy?” Một nữ nhân chỉ vào một hàng ống tre trên kệ hỏi.
“Mấy cái này à, là đồ uống. Tất cả đều là đồ uống rất ngon. Hương vị phong phú hơn nước nhiều.”
Thiết Trụ từ trên kệ lấy xuống vài ống tre cho mọi người xem, định mở vài ống để tổ chức hoạt động uống thử.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Cái này là Coca-Cola, rất được ưa chuộng ở chỗ chúng ta. Còn cái này, là một loại nước trà.”
Nước trà cũng là một trong những loại đồ uống mà Thịnh Quân đã nhập về sau khi nâng cấp tiệm tạp hóa, phong cách có phần giống với loại nước Đông Phương Thụ Diệp.
Tuy rằng vị khi uống thì khá nhạt nhưng nguyên liệu mà hệ thống sử dụng đều là loại thượng hạng. Công thức làm ra thành phẩm cũng rất xanh sạch, lành mạnh.
Chỉ tiếc là người Hưng Hòa không mấy mặn mà với đồ uống hương trà, luôn cảm thấy uống vào không đậm đà bằng trà chính gốc.
Mọi người vẫn thích các loại đồ uống có ga như Coca-Cola hơn. Vậy nên đồ uống vị trà đến giờ vẫn chưa gây được tiếng vang lớn, ở huyện thuộc loại đồ uống khá kén người dùng.
Tuy nhiên, đối với cư dân Nha Địa thì chữ “trà” này lại rất thu hút sự chú ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-471.html.]
Là những người thường xuyên tiếp xúc với bò, cừu, ngựa. Trà đối với họ là thứ rất hữu ích để giải nhiệt, giảm ngấy và tiêu thực.
Như ở Nha Địa và trong dân tộc Tác-ta, nhu cầu về lá trà đều rất lớn.
Tuy nhiên, ngay cả loại lá trà thông thường nhất thì giá cả của nó cũng không rẻ.
Bánh trà ở hai chỗ này còn có thể được dùng như một loại tiền tệ chính thức. Có những bánh trà còn quý hơn cả vàng.
Vậy nên, nhà nào nếu mua được trà, cũng rất trân quý mà uống.
Có khi lá trà đã pha đi pha lại nhiều lần, đến mức không còn vị trà nữa, cũng không vứt bỏ. Họ sẽ hơi khô rồi dùng để làm một số thứ khác.
Thấy mọi người hào hứng như vậy, Thiết Trụ liền mở chai trà ra uống.
Thứ này cũng có mấy loại hương vị khác nhau, có hồng trà và trà xanh truyền thống, cũng có trà hoa nhài và trà Phổ Nhĩ.
Thiết Trụ lấy ra một chồng giấy dầu gấp thành cốc, rót từng loại trà khác nhau rồi chia cho mọi người.
Uống xong một vị, còn có thể đến tìm hắn ta để rót loại khác.
“Thế thì rót thêm một cốc nữa, Thiết Trụ thật hào phóng quá đi!” Có người cười nói.
Không ai khách sáo với hắn ta.
Dù gì thì hôm nay mọi người đến đây cũng đều đã quyết tâm đổi vài thứ để ủng hộ cửa hàng.
Lúc này ai nấy đều nhận lấy cốc giấy để thưởng thức trà.
Nước trà nhìn có vẻ nhạt nhạt, không có màu sắc gì, nhưng khi vào miệng lại khiến người ta cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.
“Trà ngon! Hương hoa lúc hậu vị cũng rất đậm, cảm giác khi uống rất phong phú. Từng lớp từng lớp dâng lên, càng về sau càng có nhiều bất ngờ.”
"Ồ, uống một ngụm này vào, ta cảm thấy cả người nhẹ nhõm hẳn!"
"Chỉ là hơi lạnh chút thôi. Ta không dám tưởng tượng, nếu trong thời tiết này mà được uống một ngụm nóng hổi thì hạnh phúc biết bao. Đúng rồi, Thiết Trụ, cái này đổi thế nào đây?"
Nghe mọi người khen ngợi, Thiết Trụ không nhịn được mà liếc nhìn mấy lần cái ống tre trong tay mình.
Những đánh giá này thực sự đang nói về loại nước trà mà hắn ta biết sao?
Chỉ có thể nói là khẩu vị của mỗi người đúng là khác nhau quá mà!