Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 466
Cập nhật lúc: 2024-11-11 19:30:00
Lượt xem: 9
Cuối cùng, dưới ánh mắt mong đợi của mọi người, Đan Xuân nặn ra một nụ cười cứng ngắc nói với Trình Thuận:
“Ha ha... Thảo dân cảm thấy đề nghị vừa rồi của đại nhân thật là tuyệt vời! Vậy, vậy nếu mọi người đều không có ý kiến gì thì từ giờ trở đi, Trình đại nhân ngài chính là tân huyện lệnh của Bình Trạch chúng ta rồi đúng không?”
Trình Thuận: …
Đổi giọng cũng nhanh thật, đã xưng là thảo dân rồi cơ đấy?
Phải thừa nhận rằng, nắm đ.ấ.m của Trình Thuận thật sự rất cứng.
Trước kia ông ấy cũng đã biết Đan Xuân là một kẻ mềm yếu, nhưng chung quy là vẫn chưa hiểu đủ sâu.
Không ngờ ông ta có thể mềm yếu đến mức này!
Thật là khiến người ta tức lộn ruột.
Chẳng trách bọn cướp cứ nhắm vào ông ta mà đến...
Trình Thuận thở dài: “Cũng không cần đâu, danh xưng huyện lệnh Bình Trạch vẫn là của ngươi. Chúng ta chỉ muốn gánh vác một số công việc trong thành giúp ngươi mà thôi.”
Dù sẽ để ông ta tiếp tục giữ cái danh hão là huyện lệnh, nhưng Trình Thuận và nhóm của ông ấy đã quyết định sẽ đưa Đan Xuân đi làm những công việc rèn luyện con người hơn.
Ít nhất thì cũng phải làm được chút việc thật sự có ích cho dân chúng.
Đứng đối diện ông ấy là Đan Xuân vẫn chưa biết được những toan tính này.
Nghe những lời kia, trong lòng ông ta bỗng dâng lên vài phần nhẹ nhõm.
Hê! Ông ta vẫn danh nghĩa là huyện lệnh, nhưng không cần lo lắng việc của huyện nữa. Nghĩ cũng không tệ lắm!
Cơn sóng gió chính thức kết thúc tại đây.
Tin tức huyện Bình Trạch sắp được Miên Sùng hỗ trợ giám sát nhanh chóng lan truyền ra.
Về việc Trình Thuận và nhóm của ông ấy đến, dân chúng gần như ra tận đường chào đón.
Dù rằng cũng là nhờ vào phần ân tình trước đó khi họ đến giúp đào giếng. Nhưng điều đó cũng đủ để thấy Đan Xuân là một huyện lệnh thất bại đến mức nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-466.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
Sau khi khai mở bản đồ của Bình Trạch, Tảo Nhi và nhóm của nàng ấy theo lẽ thường mà tiếp tục sắp xếp, tập hợp các thương nhân, phú hộ trong thành lại.
Sau đó, họ sẽ bắt đầu sửa đường và mở cửa hàng phúc lợi đầu tiên ở Bình Trạch.
Cùng lúc đó, Tảo Nhi còn bảo Trình Thuận và Đan Xuân chủ động liên lạc với huyện Ô Dương lân cận, tung ra tin tức về việc bọn cướp tấn công thành và bị các huyện liên thủ chống trả. Đồng thời nhấn mạnh rằng trận phản công lần này đã phải trả giá vô cùng đắt.
Nói như vậy là cũng có ý định truyền về phía Nam.
Lần này không cần chiến đấu mà đã thắng, điều này mang lại cho Tảo Nhi và nhóm của nàng ấy sự tự tin lớn. Về sau làm việc cũng dám mạnh tay hơn chút.
Nhưng trong lòng mọi người cũng hiểu rõ tuyệt đối không được để lộ tin tức rằng phe họ có thực lực mạnh, đặc biệt là việc sở hữu pháo. Nếu không, chắc chắn phía Nam sẽ không ngồi yên. Có khi còn liên thủ đến gây rắc rối trước.
Tin tức truyền đến Ô Dương, bên đó tự nhiên không có nghi ngờ gì.
Dù sao trước đó, những vùng xung quanh Ô Dương cũng gặp phải vụ bị cướp giữa đường. Bây giờ nghe tin bọn cướp tấn công Bình Trạch, họ chỉ cảm thấy rùng mình khi nghĩ lại.
Sau khi chuẩn bị xong xuôi, bên đối ngoại của Bình Trạch lấy cớ cần phải có thời gian để khôi phục mà tập trung phát triển.
Tảo Nhi và nhóm của nàng ấy dự định sau khi sửa xong đường ở Bình Trạch thì sẽ tiện thể sửa luôn đường đến các huyện lân cận. Làm vậy giúp cho những hành động sau này bớt tốn sức.
Nếu có ai hỏi, chỉ cần nói là lần này bọn họ bị đám cướp làm cho sợ hãi nên sửa đường là để các huyện có thể cứu viện lẫn nhau nhanh chóng hơn.
Xung quanh Bình Trạch không có tài nguyên thiên nhiên gì. Vừa hay có thể chuyển một vài ngành công nghiệp nhẹ từ Hưng Hòa sang.
Vì tình hình Bình Trạch khá đặc biệt, không giống Miên Sùng, cả thành chịu thảm họa lớn. Trăm việc đều bề bộn, nên không thể quản lý mạnh tay ngay được.
Bên này không thể nóng vội phải từ từ chuyển đổi theo mô hình của Hưng Hòa mới được.
Chẳng hạn như tiền tệ trong thành, tiền vàng bạc đồng và phiếu Phương Tiên sẽ tạm thời cùng được sử dụng.
Đợi đến khi mọi người dần dần quen thì sẽ chuyển hết sang phiếu Phương Tiên.
Sau khi tiếp nhận Bình Trạch, rất nhiều việc phải bắt đầu làm lại từ đầu.
Ví dụ như củng cố phòng thủ của thành, đặt hệ thống cống thoát nước, các biện pháp phòng cháy khẩn cấp, vân vân.
Cũng may là đã làm một lần rồi nên bây giờ mọi người cũng coi như quen tay. Sau khi lên kế hoạch xong thì tốc độ cũng có thể tăng lên.
Tảo Nhi và nhóm của nàng ấy nhanh chóng bắt tay vào hành động, động tĩnh không hề nhỏ.
Người dân ở Bình Trạch lần đầu tiên biết rằng, một huyện nho nhỏ như vậy lại có có nhiều chuyện phải xoay xở đến thế.