Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 404
Cập nhật lúc: 2024-11-10 16:45:40
Lượt xem: 11
Lô Hoa ghi chép lại các giao dịch vào trong sổ, hoàn thành công việc trong ngày, nàng ấy tính toán lượng hàng còn lại trong kho và ghi chú các công việc để bổ sung hàng hóa. Sau khi làm xong, nàng ấy chào tạm biệt các nhân viên khác rồi quay trở về nhà.
Vừa bước vào cửa, từ mẫu của nàng ấy đã hỏi: "Con ơi, từ mẫu nghe nói trong cửa hàng có lô hàng xà phòng mới, sao con không đổi về cho nhà mình?"
Lô Hoa cười đáp: "Từ mẫu à, đồ đó mới vào thành, số lượng có hạn, phải để những người thực sự cần đổi trước, nhà mình cũng không cần gấp lắm."
Từ mẫu nàng ấy gật đầu: "Nói cũng phải. Vậy lúc nào đổi được, con cũng đổi một bánh về. À, nhớ đổi thêm cục xà bông nữa để làm quà biếu cho nhà tẩu tử con. Đây, mấy phiếu này từ mẫu đưa cho con."
Lô Hoa đứng bên cạnh cười trong khi từ mẫu nàng ấy liên tục dặn dò. Từ khi đội ngũ của Phương Quân vào thành, cuộc sống của mọi người đã được khởi sắc, các mối hôn sự được tổ chức nhiều hơn. Những món hàng từ cửa hàng phúc lợi trở thành một món quà tặng vô cùng ý nghĩa và thể hiện sự sang trọng, nhất là trong các dịp cầu hôn.
Người ta nhận ra ngay một gia đình cần cù, chăm chỉ và biết lo toan khi thấy những món hàng từ cửa hàng phúc lợi được mang đến làm quà. Chắc chắn hôm nay, phần lớn số xà phòng thơm này đã được đổi để làm quà cho hôn sự.
Những người nhận được lô xà phòng đầu tiên trong phủ huyện đều rất vui mừng. Vì quy định của đội Phương Quân không cho phép bán lại hàng hóa đổi từ cửa hàng phúc lợi nên mọi người đều giữ xà phòng để dùng cho bản thân. Ở ngoại ô, có một nam tử mang xà phòng về cho từ mẫu của mình: "Từ mẫu ơi, từ mẫu xem con mang cái gì về này!"
Từ mẫu của hắn nói: "Đây là xà phòng hả, con lấy cái này về làm gì, sao không lấy phiếu để đổi thêm ít bánh mì cho nhiều bữa ăn hơn?"
Tuy nói vậy, nhưng bà vẫn cẩn thận chia xà phòng thành nhiều miếng nhỏ, để dành phần dư cho lần sau. Sau đó, bà lấy một miếng xà phòng nhỏ để giặt hai bộ quần áo, vừa giặt bà vừa ngạc nhiên: "Ơ, vết bẩn to thế này mà rửa sạch nhanh thế?"
"Quả nhiên đồ của cửa hàng Phương Quân không có gì là không tốt!" Sau khi giặt xong quần áo, bà còn kêu cả nhà lần lượt dùng xà phòng để gội đầu. Dù có cảm giác hơi khô sau khi gội nhưng tóc lại rất mượt. Đầu óc cũng không còn cảm giác bết dính, sạch sẽ đến tận gốc tóc, cảm giác vô cùng sảng khoái.
Điều kiện trong thành không được đủ đầy, dân chúng không được tắm gội thường xuyên nên dùng xà phòng cũng hợp lý, không làm hại cho da tóc. Những gia đình nào đã dùng xà phòng này, không ai thấy có điều gì không tốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-404.html.]
Dần dần, khi dùng xà phòng, xà bông và kem đánh răng đã trở thành trào lưu mới ở trong phủ huyện. Những nhà nào có điều kiện, từ hương thơm của xà phòng trên quần áo hay mùi kem đánh răng khi mở miệng đều có thể nhìn ra sự sung túc, đầy đủ.
Sau khi nguồn cung cấp trong thành được ổn định, người dân có thể dễ dàng đổi lấy xà phòng bởi được các đoàn thương lái đóng gói hàng hóa, mang xà phòng cùng đồ ăn vặt đi bán khắp nơi.
Không lâu sau, khi mùa xuân qua đi, công việc đồng áng vẫn diễn ra đều đặn.
Tuy nhiên, sau một thời gian bình yên, trong thành đã xảy ra một sự việc.
Một đêm nọ, nhà của một người giàu có trong thành bỗng dưng bốc cháy.
May mắn thay, nhờ vào việc tuần tra thường xuyên của nhóm nhà họ Tảo nên đội bảo vệ trong thành đã kịp thời có mặt và nhanh chóng kêu gọi người dân xung quanh tham gia dập lửa. Lần này, tiểu đội nữ quân cũng đến để hỗ trợ.
Vì trong phủ vẫn còn có nhiều người chưa chạy thoát, đội trưởng Liễu Chi cùng vài nữ binh có sức khỏe tốt và thân thủ nhanh nhẹn đã cởi giáp, choàng lên mình những tấm chăn ướt và lao vào đám cháy để cứu người.
Vân Mộng Hạ Vũ
Và thật may mắn khi ngôi nhà của gia đình giàu có này có cấu trúc đơn giản nên họ cũng nhanh chóng tìm thấy vài người với khuôn mặt lấm lem bụi bẩn và đưa tất cả ra ngoài an toàn. Tuy nhiên, lớp chăn ướt chỉ có tác dụng hạn chế, và khi họ ra khỏi đám cháy, trên người ai cũng bị những vết thương nhẹ.
Ngay sau đó, đội y tế của Thu Nương đã vội vã đến nơi đang xảy ra đám cháy. Nhìn những người bị thương đang bất tỉnh, Thu Nương nhíu mày nói:
“Có khả năng bị ngộ độc khí CO. Ở đây không thích hợp để cứu chữa, mau đưa họ đến nơi thoáng gió hơn! Hãy đặt họ nằm nghiêng, chuẩn bị sẵn sàng cho việc hồi sức tim phổi và mang túi nước lạnh đến để chườm lên đầu cho họ!”
Nói xong, nàng ấy lập tức bắt tay vào cứu người.
Trong khi đó, việc dập lửa vẫn tiếp tục diễn ra. Ngọn lửa quá lớn mà bể nước trong phủ chỉ có một cái, nước và cát để dập lửa phải được vận chuyển từ những nơi khác nhau đến.
Cuối cùng, sau khi người dân và quân đội trong phủ vất vả dập tắt ngọn lửa, hơn nửa ngôi nhà của gia đình giàu có đã bị thiêu rụi. Điều duy nhất khiến mọi người được an ủi đó là toàn bộ những người trong nhà đã được cứu thoát kịp thời và không có thiệt hại về người.