Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 399
Cập nhật lúc: 2024-11-10 16:45:31
Lượt xem: 7
Hôm đó.
Người dân trong huyện ngạc nhiên phát hiện, thay vì những trò ảo thuật lúc nghỉ ngơi, giờ đây là những câu chuyện mới mẻ và sinh động.
Hơn nữa, những câu chuyện này lại kể về nhân vật bí ẩn mà mọi người quan tâm —— Phương Tiên Nhi!
Vân Mộng Hạ Vũ
Kể từ khi đội ngũ của Phương Tiên Nhi vào thành phố, người dân đã có cuộc sống tốt đẹp hơn những gì họ từng tưởng tượng.
Mặc dù Phương Tiên Nhi có nhiều việc lớn phải làm và chưa từng lộ diện. Nhưng tên của nàng đã khắc sâu trong lòng mọi người, không kém gì các vị thánh nhân.
Chỉ có điều, những người như Tôn chủ sự luôn kín miệng, làm nhiều hơn nói. Họ không tiết lộ nhiều về lai lịch của Phương Tiên Nhi.
Đây là lần đầu tiên người dân có cơ hội biết thêm thông tin về Phương Tiên Nhi, có thể tưởng tượng được mọi người sẽ hào hứng đến mức nào!
Khi nghe câu chuyện kể rằng ước vọng của Phương Tiên Nhi là mong tất cả mọi người không còn phải chịu đói rét nữa, người dân đều rất xúc động.
Nếu là người khác nói ra câu này thì đó chỉ là những lời đẹp đẽ không hơn không kém. Mọi người đều hiểu có thể đó chỉ là những lời nói suông, không nhất thiết sẽ được thực hiện.
Nhưng khi lời này là do Phương Tiên Nhi nói ra, nó lại trở nên chân thành và cảm động hơn rất nhiều. Dù sao thì đội ngũ của Phương Tiên Nhi luôn hành động theo nguyên tắc như vậy, ai cũng có thể thấy rõ.
“Phương Tiên Nhi đối xử tốt với chúng ta như vậy, chúng ta cũng phải cố gắng làm việc mới được!”
Nhiều người dân đã nảy sinh ý nghĩ như vậy.
Nhận được phản hồi nhiệt tình từ mọi người, Tảo Nhi và nhóm của nàng ấy rất vui mừng, chính thức thực hiện chính sách phiếu Phương Tiên.
Phiếu Phương Tiên có hình chữ nhật với nhiều kích cỡ khác nhau. Trên phiếu có hình vẽ các loại tủ pháp của Phương Tiên Nhi và cả các số Ả Rập khác nhau. Nhỏ nhất là 1, lớn nhất là 100, giá trị mua sắm của chúng cũng khác nhau.
Mỗi loại công việc khác nhau sẽ nhận được số phiếu Phương Tiên khác nhau.
Ngoài việc cung cấp thực phẩm, công việc đơn giản nhất của mỗi ngày có thể nhận hai phiếu trị giá 1 đồng.
Với số phiếu này, mỗi người có thể đổi một gói mì ăn liền tại cửa hàng phúc lợi.
Trước đây, làm việc đó cũng nhận được mì, về bản chất thì phần thưởng vẫn vậy không có gì thay đổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-399.html.]
Tuy nhiên, bây giờ nếu không muốn đổi mì ăn liền, dân chúng có thể tích lũy phiếu để đổi lấy những thứ hữu ích hơn.
Một viên nước lẩu cần 10 đồng phiếu Phương Tiên, bằng giá một túi giấy vệ sinh.
Kéo kim loại là 20 đồng, ấm nước thì 30 đồng, nhưng những món này đều là dụng cụ sử dụng lâu dài, nên việc tích lũy phiếu để đổi là hoàn toàn đáng giá.
Ngoài ra, có cả thịt, vải vóc, v.v…
Còn có thể đổi được đồ ăn vật và đồ uống, than tổ ong mùa đông cũng có thể dùng phiếu để đổi.
Tóm lại, các loại hàng hóa rất phong phú, đủ loại.
Thêm vào đó, theo kế hoạch và sắp xếp của nhóm Tảo Nhi, các quán ăn, nhà hàng trong huyện thành cũng có thể sử dụng phiếu Phương Tiên. Điều này giúp tình trạng của huyện ngày càng ổn định hơn.
Người dân rất ủng hộ chính sách mới này.
Về giá trị, chỉ là thay thế hàng hóa hiện có bằng phiếu Phương Tiên có giá trị tương đương, không bị thiệt thòi!
Trước đây, việc phát đồ vật trực tiếp rất tốt, nhưng một số vật phẩm không có nguồn cung cấp thường xuyên.
Như ấm nước chẳng hạn, chỉ có những người tham gia hoạt động cứu trợ mới nhận được.
Giờ có phiếu Phương Tiên.
Khi ăn uống, mọi người có nhiều sự lựa chọn hơn và có thể đổi được những thứ cần thiết hơn.
Mọi người đều tin tưởng vào loại phiếu này.
Chỉ cần có đội ngũ của Phương Tiên Nhi, nó sẽ không mất giá trị. Khi không sử dụng đến, hoàn toàn có thể tích trữ, chờ khi có hàng hóa ưng ý hơn sẽ dùng toàn bộ phiếu để đổi, nghĩ đến đó thôi đã thấy vui rồi!
Việc cố gắng tích lũy phiếu để đổi lấy nhiều món đồ tốt đã trở thành động lực trong lòng mọi người, hằng ngày đều thấy người cầm phiếu Phương Tiên đến cửa hàng phúc lợi.
Vì thế, trong huyện thành cũng đã hợp nhất một số cửa hàng thành các cửa hàng phúc lợi, để tránh tình trạng đông đúc không lấy được hàng.
Trước đây, khi người dân không có hàng hóa để nhận, họ ít khi bước vào cửa hàng phúc lợi.
Nhưng bây giờ thì khác.
Khi mọi người có phiếu trong tay, họ cảm thấy tự tin hơn. Dù không đổi gì, họ cũng dám vào xem một vòng, nhìn những món hàng trên kệ để thêm động lực cho mình.