Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 394
Cập nhật lúc: 2024-11-10 16:45:25
Lượt xem: 10
Kể ra cũng thật lạ, những người được cầm tay chỉ việc làm theo, quả thực nước không hề bị đổ ra.
Một số người có điều kiện dư dả háo hức nhìn nhau, sau khi trở về còn âm thầm tự thử cầm giấy và ly nước để biểu diễn. Nhưng kết quả đều thất bại, nước và giấy đều rơi xuống đất.
Vấn đề không nắm ở cái ly bởi vì người biểu diễn ảo thuật cũng đổi từ ly này sang ly khác nhiều lần.
Người nọ không hiểu vì sao mình thất bại, lặng lẽ tới hỏi đội ngũ của Phương Quân. Sau khi được chỉ dẫn, nắm được bí quyết thì đã nhanh chóng thành công.
Có người tò mò hỏi bí quyết là gì, người đó tỏ ra thần bí nói: “Vật lý quả thật kỳ diệu vô cùng!”
Chuyện này nhanh chóng trở thành đề tài bàn tán thú vị trong thành.
Những kiến thức khoa học nhỏ tương tự, thông qua những màn ảo thuật này, đã thấm nhuần vào trong tâm trí của mỗi người.
Một số hiệu ứng đơn giản cũng được kể lại dưới dạng những câu chuyện nhỏ, giống như các tiết học thông thường vậy.
Tảo Nhi và những người khác rất hài lòng về điều này.
Học tập mà, đều bắt đầu từ những bước nhỏ nhất. Như vậy đợi đến sau này khi được phu tử giảng dạy, nhất định sẽ dễ hiểu bài hơn.
Đồng thời, công việc gia cố tường thành trong huyện vẫn đang được thi hành.
Đây là một dự án lớn, phải mất không ít thời gian.
Ngoài ra, con đường xi măng giữa huyện Hưng Hòa và Miên Sùng cũng đã bắt đầu sửa lại.
Sau khi trải nghiệm sự tiện lợi của đường xi măng, đương nhiên Tảo Nhi và những người khác hiểu được đạo lý “muốn phát triển phải làm đường trước”.
Lần này, bọn họ điều động một nhóm người từ mỗi huyện để làm đường, tốc độ thi công cũng rất nhanh, cảm giác có đủ nhân lực thật tốt.
Trong khi làm việc, thời gian trôi qua rất nhanh. Nhận thấy thời tiết dần dần ấm lên, mặt trời cũng ló dạng nhiều hơn.
Chung Tứ thu xếp xong xuôi, cải trang thành Thiết Trụ, mang theo hành lý đến huyện Thành An để báo cáo.
Kể từ lần bàn bạc hợp tác trước đó, dưới sự nỗ lực chung của huyện lệnh và Vi gia, nghề chiết xuất tinh dầu của huyện Thành An cũng đã phát triển thuận lợi.
Sau khi xưởng chiết xuất tinh dầu được xây dựng, nhiều người dân có việc làm, giờ đây trong thành cũng đang phát triển rực rỡ.
Bởi vì chuyện này, địa vị của Vi gia trong huyện cũng được tăng lên đáng kể, trở nên đặc biệt hơn.
Quy mô của thương đội Vi gia cũng được mở rộng.
Sau khi hoàn tất giai đoạn đầu của công việc chiết xuất tinh dầu, Vi Thập Bát dẫn theo thương đội chở đầy hàng hóa đi về phía Nam lần nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-394.html.]
Trước khi đi, họ còn lấy thêm một số hộp đào vàng đóng hộp từ Tảo Nhi và những người khác.
Có Vi Bình An và Chung Tứ ở lại phủ huyện lệnh, nhóm người Vi gia và Tảo Nhi đều cảm thấy yên tâm hơn.
Ai ai cũng bận rộn với công việc của mình, tạm thời không cần phân tâm lo lắng về chuyện của huyện Thành An.
Chẳng mấy chốc đã đến vụ trồng trọt vào mùa xuân.
Sau khi Tảo Nhi làm ra thước đo chính xác, nàng ấy đã cho mọi người đo đạc kỹ lưỡng ruộng đất của các thôn trang xung quanh.
Đất đai là gốc rễ của con người, lương thực là mạng sống cho nên mọi người rất coi trọng công việc cày cấy.
Lần này, họ cũng dự định áp dụng phương pháp khoa học mà Phương Tiên Nhi đã đề xuất, nghiêm túc coi việc cày cấy là sự nghiệp hàng đầu.
Trồng cây lương thực tốt, trồng cây lương thực chất lượng cao.
Những người bỏ đi tha hương cầu thực vì nạn đói đã để lại nhiều đất trống và nhà trống. Tảo Nhi và những người khác đã thống kê xong đồng thời dự định phân chia cho người khác canh tác.
Ngoài những thôn dân đã được tập hợp lại trước đó, bọn họ còn dự định kêu gọi thêm một số người dân trong huyện thành tự nguyện đến làm ruộng.
Sau khi những người được chọn tham gia đều được phân chia đất đai và nhà ở.
Tuy nhiên bọn họ chỉ có quyền sử dụng, không có quyền sở hữu.
Sau khi nộp đủ sản lượng đã trồng được, dựa theo tình hình vụ mùa năm đó, tất cả phần còn dư lại sẽ thuộc về người đó. Ngoài ra, bọn họ còn được hưởng trợ cấp thêm.
Chỉ cần chịu cày cấy nghiêm túc theo yêu cầu của bọn họ, đồng thời vượt qua đợt kiểm tra đánh giá. Dù cho vụ mùa không bội thu, kiểu gì cũng không lo thiếu ăn, thậm chí còn có thể sống thoải mái.
Vân Mộng Hạ Vũ
Những người vô gia cư và một số người dân có điều kiện không tốt ở trong thành đều rất vui mừng.
Số người đăng ký tham gia còn nhiều hơn so với dự đoán của Tảo Nhi và những người khác, điều này cũng là do uy tín của bọn họ hiện nay khá cao.
Mỗi lần có kế hoạch mới, dân chúng đều cảm thấy đó là phúc lợi, ai cũng nhiệt tình tham gia.
Những người có hoàn cảnh khó khăn và có học vấn tốt đều nằm trong diện ưu tiên lựa chọn.
Sau khi sàng lọc, nhà cửa và đất đai nhanh chóng được chia đều hết cho mọi người.
Tiếp theo là công tác chuẩn bị liên quan đến làm ruộng.
Có thép không gỉ, nông cụ không còn là vấn đề nhức nhối. Các công cụ dễ sử dụng như cày, bừa và cào đều đã được cung cấp đủ cho mỗi hộ gia đình. Ngay cả đường dây cho thuê trâu cày cũng đã có.
Tuy nhiên, do trước đây từng hứng chịu thiệt hại từ nạn hạn hán, Tảo Nhi và những người khác khá lo lắng về vấn đề tưới tiêu.
Bọn họ kể lại chuyện này cho Phương Tiên Nhi nghe.