Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 392
Cập nhật lúc: 2024-11-10 16:45:21
Lượt xem: 5
Ngoài các môn cơ bản như Ngữ Văn và Toán thì còn có thêm Lý, Hóa, Sinh, cả Địa Lý, Lịch Sử cũng không bị bỏ qua.
Ba môn Lý, Hóa, Sinh không có gì để nói.
Thịnh Quân liếc qua cuốn sách Địa ,Lý. Bên trong có đầy đủ bản đồ, từ huyện nhỏ đến thế giới lớn đều được đánh dấu.
Tuy tên gọi có hơi khác, nhưng sự phân bố các mảng địa chất rất giống với bản đồ thế giới hiện đại, chỉ khác ở một số chi tiết.
Nàng lật qua vài trang sách Lịch Sử, phát hiện trong đó toàn là những câu chuyện xa lạ.
Tuy nhiên, cách trình bày và giải thích lại rất giống với sách Lịch Sử hiện đại. Các phân tích về từng triều đại cũng rất chi tiết.
Có vẻ như những cuốn sách này được biên soạn riêng cho triều đại này, rất thực dụng.
Nhận được bộ sách giáo khoa trung học này thì Tảo Nhi và mọi người lại có thêm thứ để học. Hy vọng mọi người sẽ sớm áp dụng những kiến thức này vào việc phát triển.
Đúng vào ngày Thịnh Quân nhận được sách thì cũng là lúc Tảo Nhi và đội vận chuyển lương thực về tới. Về muộn hơn so với mọi khi.
Khi Tảo Nhi bước đến trước mặt Thịnh Quân, trên khuôn mặt vẫn thoáng nét lo âu.
Thịnh Quân thấy vậy thì hỏi tình hình.
Chỉ nghe Tảo Nhi thở dài: “Hầy, dạo này phải vận chuyển đồ đạc liên tục, ngựa bị quá sức. Ta nghe người đánh xe nói, chỉ có hai con ngựa thì e là không thể chạy tiếp được nữa.”
Thời buổi này, ngựa cũng là thứ rất quý. Đối với họ, nó là thứ không thể thiếu được.
Ngựa thường xuyên bị thương, cần được thay thế, phải liên tục chi tiền mua ngựa.
Hơn nữa, họ cũng đã quen với mấy con ngựa trước, giờ lại thấy đau lòng.
Thịnh Quân nghe vậy cũng cảm thấy tiếc nuối, nhưng nàng nhanh chóng nghĩ ra điều gì đó, liền hỏi: “Đúng rồi, mấy con ngựa của các ngươi có đóng móng ngựa không?”
Tảo Nhi tò mò: “Đóng móng ngựa là cái gì?”
Thịnh Quân giải thích: “Đó là thứ được đóng vào dưới chân ngựa, theo hình dáng của đế chân. Đóng một cái móng sắt vào móng ngựa, như vậy ngựa có thể chạy lâu hơn.”
Tảo Nhi nói: “Đúng là do móng của hai con ngựa đó bị mài mòn quá nhiều nên mới không chạy được. Nghe chuyện đóng móng ngựa, có vẻ là một cách hay. Đau một lần còn hơn đau lâu dài, giảm thiểu mài mòn móng cũng rất đáng giá.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-392.html.]
Thịnh Quân cười: “Vậy thì ngươi nhầm rồi, không có chuyện đau một lần đâu. Phần dưới móng ngựa giống như móng tay của ngươi vậy. Khi cắt móng tay sẽ không đau, cũng như ngựa bị đóng móng cũng không cảm thấy đau. Tất nhiên, nếu cắt móng tay đụng vào da thì sẽ đau. Khi đóng móng cũng phải chú ý đến điều đó.”
Tảo Nhi vui vẻ nói: “Thì ra là vậy, từ giờ ngựa của chúng ta có thể được cứu rồi! Ta lại học thêm được một điều hữu ích, chờ khi về thành phải khoe cho mọi người biết mới được.”
Có thể giúp được việc, Thịnh Quân cũng rất vui.
Nàng mô tả cụ thể hình dáng móng ngựa, Tảo Nhi nhanh chóng ghi nhớ, dự định quay về sẽ làm ngay.
Chuyện đóng móng ngựa kết thúc.
Cuối cùng, Thịnh Quân cũng có cơ hội đưa bộ sách giáo khoa trung học cho Tảo Nhi.
“Đây là…” Tảo Nhi lật giở từng trang, mắt sáng rực lên.
Đã khá lâu kể từ lần trước Phương Tiên Nhi đưa ra một quyển sách quý như vậy.
Sau khi học bộ sách đó, Tảo Nhi và mọi người đều có thể hiểu được những kiến thức trong đó quý giá đến nhường nào.
Những kiến thức thông thường không cần bàn đến.
Môn Âm Nhạc cũng đã giúp họ rất nhiều. Những bài hát kia có thể dùng để khích lệ, đoàn kết người dân, vô cùng hữu ích, có thể truyền cảm hứng mạnh mẽ.
Rồi đến Toán Học.
Sau khi học xong, mỗi người đều có thể đảm nhiệm công việc tính toán.
Còn Ngữ Văn, giúp họ nói năng lưu loát hơn. Những câu từ khi nói chuyện với người khác cũng có nội dung sâu sắc hơn, không ai dám coi thường họ nữa.
Giờ đây, Phương Tiên Nhi lại đưa ra một bộ sách khác, nói rằng trong đó chứa những kiến thức cao cấp hơn nhiều so với trước!
Điều này sao có thể không khiến người ta phấn khích được kia chứ?
Vân Mộng Hạ Vũ
Thịnh Quân nói: “Ta đã từng nói với ngươi. Nhưng ta đoán có lẽ ngươi cũng nghi ngờ, vì sao những thứ trông rất bình thường như vậy khi kết hợp với nhau, lại có thể tạo ra sức mạnh lớn đến thế.”
“Còn về đất bị axit hóa trước đây, tại sao lại có thể dùng vôi tôi để cứu chữa. Và cái bánh xe dùng để dẫn nước, tại sao nó lại mạnh mẽ đến vậy.”
“Tất cả những câu hỏi đó, ngươi đều có thể tìm thấy câu trả lời trong bộ sách này. Thậm chí từ đó làm ra được nhiều thứ hơn nữa.”
“Tảo Nhi, từ trước đến giờ, trong lòng ta ngươi luôn là người nhạy bén nhất. Ta tin rằng ngươi sẽ nắm vững những thứ này rất tốt. Lần này về, hãy hướng dẫn mọi người cùng học thật tốt nhé!”