Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 346

Cập nhật lúc: 2024-11-10 16:42:21
Lượt xem: 5

Quy mô nhóm nhỏ không ảnh hưởng đến tiến độ xây dựng trong huyện.

Sáng sớm khi bắt đầu thi công, người dân đã tập trung tại địa điểm quy định đúng thời gian, đăng ký báo cáo chính thức, tham gia đội ngũ công tác.

Tảo Nhi và đoàn người bận tối mày tối mặt.

May mắn thay các phú hộ trong Bộ Thương mại của Hiệp hội Đại Đồng đã phái rất nhiều người đến và với sự giúp đỡ của họ, có nhiều người hơn, có thể chia nhau xử lý mọi thứ.

Họ chia những người đăng ký thành mười người một nhóm và giao nhiệm vụ cho từng nhóm.

Hầu hết các nhóm đều phải sửa chữa tường thành.

Một số vận chuyển đá, một số nung vôi, còn một số nhóm phải cải tạo đất đã qua khai thác...

Các nhóm còn lại có các nhiệm vụ khác.

Ví dụ, nấu ăn, giao thức ăn, xây dựng nhà vệ sinh công cộng các loại.

Công việc của từng nhóm sẽ được trình bày chi tiết đến từng bước, tóm lại sẽ được sắp xếp đầy đủ. Mục tiêu của mỗi nhóm cũng rất rõ ràng. Đương nhiên nếu số lượng công việc và độ khó khác nhau, phần thưởng cũng sẽ khác nhau. Làm nhiều việc hơn sẽ được thưởng nhiều hơn không chỉ là lời nói suông.

Để tránh mâu thuẫn, công việc trước mắt hiện đang được thực hiện trên cơ sở luân phiên, để mỗi nhóm có cơ hội thực hiện.

Đại khái là sắp xếp như vậy.

Đối với mỗi một người đến đăng ký, nhóm Tảo Nhi sẽ không ngại phiền mà dặn dò đôi câu: “Phân nhóm là ngẫu nhiên, mọi người cần phải hòa hợp với nhau. Nếu có bất kỳ mâu thuẫn và vấn đề nào trong nhóm có thể đến báo cáo bất cứ lúc nào, ta sẽ tận lực giải quyết.”

Những lời nói này nghe thì có vẻ bình thường, nhưng tất cả đều biết rằng chỉ có cách duy trì một môi trường làm việc tốt thì chất lượng lao động mới có thể được cải thiện.

Nghe lời này xong, trong lòng mọi người cảm thấy rất thỏa đáng, nhao nhao gật đầu đồng ý.

Đoàn người vỗ n.g.ự.c cam đoan, nếu đó không phải là vấn đề quan trọng thì họ sẽ không gây phiền toái.

Sau khi được chia thành các nhóm, đăng ký xong, mọi người rất ngạc nhiên khi biết rằng họ cũng có thể nhận được bữa sáng.

Trước đó Tảo Nhi đã nói, sẽ không cung cấp đồ ăn miễn phí, họ còn tưởng rằng sẽ phải làm việc đến đói mới được ăn bữa trưa!

Bây giờ thì tốt rồi, một bát thức ăn nóng vào bụng, dạ dày no, cơ thể cũng ấm áp, mọi người đều có đủ sức để làm việc.

Đó là tất cả những gì cần chuẩn bị.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-346.html.]

Sau khi ăn xong, sẽ có người đưa mọi người đến nơi làm việc tương ứng của họ, giảng dạy chi tiết.

Cuối cùng nhóm Tảo Nhi cũng có thể thở phào nhẹ nhõm, nhưng bọn họ không thể nhàn rỗi một lúc nào.

Lưu Nhị Sơn đưa mọi người trở về núi lấy thức ăn như thường lệ. Những người còn lại thì cùng thảo luận về việc tìm kiếm mỏ than.

Tảo Nhi nói: “Chúng ta phải luyện thép, nung vôi, vả lại người dân cũng cần than để sưởi ấm vào mùa đông, vì vậy không được trì hoãn vấn đề tìm kiếm mỏ than nữa.”

Có bản đồ của Phương Tiên Nhi, mỏ than rất dễ tìm. Xem trên bản đồ, nơi đó không xa thị trấn lắm, sau khi rời khỏi thành rẽ sang một hướng khác là có thể đến được nơi đó.

Bếp than để đốt than đang được nghiên cứu chế tạo, than tổ ong cũng đã gần như sẵn sàng, có thể được thử ngay khi than đến.

Tuy nhiên, số lượng than đá rất lớn, khai thác than là một vấn đề khó khăn, cũng là điều quan trọng nhất cần quan tâm.

Tảo Nhi nói: “Các nha dịch và phú hộ trong lao ngục có thể bị đày đi lao động. Nếu dân chúng trong thành phạm tội, cũng có thể được phái đi đào than, thời gian được xác định theo mức độ nghiêm trọng của tội trạng... Đúng rồi, lần này ai sẽ ra ngoài tìm mỏ than?”

Chắc chắn trong khoảng thời gian này nàng ấy không thể rời đi, vì vậy nàng ấy chỉ có thể hy vọng vào những người còn lại.

Đại Ngưu suy nghĩ một lúc rồi nói: “Vậy để ta đi. Ta có võ, trên đường tương đối an toàn, sẽ không có vấn đề gì khi tìm kiếm theo bản đồ.”

Về phần còn lại sẽ sắp xếp sau khi tìm thấy mỏ than đầu tiên.

Vân Mộng Hạ Vũ

“Vậy ngươi đi đi!”

Không ai có ý kiến.

Đại Ngưu gật đầu: “Được rồi, vậy ta không trì hoãn nữa, thu dọn đồ đạc rồi lập tức rời đi. Lần này ta sẽ không mang theo quá nhiều người để thuận tiện cho việc tìm hiểu tình hình.”

Nói xong, hắn ta nhanh chóng rời đi, thu dọn đồ đạc và lên đường.

Vụ than đá tạm thời kết thúc tại đây.

Ngoài ra còn hợp tác với phú hộ để triển khai và mở rộng, những điều này sẽ được giao lại cho Thiết Trụ. Hắn ta có kinh nghiệm trong việc giao lưu với các thương nhân, đàm luận cũng tương đối thuận buồm xuôi gió.

Sau khi hàng hóa hợp tác được đặt hàng, một đống thực phẩm và kẹo được vận chuyển vào huyện thành, đưa cho những phú hộ đó nếm thử, điều này khiến họ giật nảy mình.

Đám phú hộ thừa nhận rằng họ đã nếm qua không ít thứ tốt.

Nhưng chưa bao giờ thấy một món ăn nhẹ và giòn như chiếc bánh phồng tôm này.

Còn có kẹo bơ cứng, kẹo trái cây… Chúng ngon hơn gấp trăm lần so với những thanh đường mà họ đã ăn trước đó.

Kẹo trái cây phong phú, kẹo bơ cứng nồng đậm mùi sữa, thậm chí còn có sự khác biệt giữa mềm và cứng, điều này thực sự hiếm lạ.

Loading...