Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 333
Cập nhật lúc: 2024-11-10 08:25:20
Lượt xem: 2
Một vài người dân ngồi gần đó sợ hết hồn. Theo bản năng muốn bỏ chạy, nhưng thân thể vừa nghiêng ra một chút đã chậm rãi quay lại chỗ cũ.
Dân trong thành đều biết rõ sự tàn ác của đám nha dịch. Họ gần như có thể gọi tên từng người trong đó, tất nhiên bao gồm cả Cam Tam.
Vốn dĩ thường ngày Cam Tam rất hung hăng. Bây giờ đã bị trói chặt, vẫn còn bất tỉnh, nằm dưới đất không khác gì một con ch.ó chết.
Có vẻ hắn ta cũng không còn đáng sợ như trước nữa.
Không cần phải sợ hắn ta nữa!
Khi nhận ra điều này, trong lòng mọi người dần dâng lên một cơn giận dữ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Một người đột nhiên đứng dậy, trông như muốn xông lên đánh hắn. Nghiến răng nói: “Cam Tam, mày cũng có ngày hôm nay. Tao nhất định phải chứng kiến cái c.h.ế.t của mày!”
Thạch thúc nhanh tay chặn người đó lại, vỗ nhẹ lên vai người đó hai cái để trấn an.
Tảo Nhi đúng lúc nói: “Các vị đừng vội, chúng ta sẽ làm từng bước một.”
“Ta chắc rằng các vị đều rất quen mặt những kẻ này, cũng như biết rõ những việc mà chúng đã làm.”
“Tiếp theo, chúng ta sẽ lần lượt đưa từng người ra phía trước. Ai có oán thù với người nào thì hãy giơ tay lên nói rõ. Ta sẽ chọn ngẫu nhiên năm người, lắng nghe những oan ức của các vị. Sau đó sẽ ghi lại tất cả những món nợ đó vào sổ của chúng.”
Vừa nói, Tảo Nhi vừa giơ tay làm mẫu.
Đây là cách mà Phương Tiên Nhi đã dạy. Bọn họ cũng thường dùng khi học chữ, khi có thắc mắc thì cứ giơ tay phát biểu.
“Theo quy định của chúng ta thì những người có tội nhẹ sẽ bị phạt lao động khổ sai, không bao giờ thấy ánh mặt trời nữa. Còn những kẻ tội nặng, sẽ mất cả tài sản lẫn mạng sống.”
“Đợi sau khi năm người nói xong oan ức của mình thì ta sẽ đưa ra phán quyết sơ bộ. Nếu ai cảm thấy phán quyết nhẹ quá và biết rõ những tội ác nghiêm trọng hơn thì có thể giơ tay lên nói ra. Chúng ta sẽ xét lại tội danh cho đến khi đạt được một kết quả mà mọi người đều hài lòng.”
“Đúng rồi, khi một người nói xong, nếu có ai biết rõ tình hình thì có thể làm chứng, chỉ cần giơ tay là được.” Điều này sẽ giúp tăng tính thuyết phục và thuận tiện hơn trong việc đưa ra phán quyết công bằng.
“Tên này là Cam Tam đúng không. Hắn ta sẽ là người đầu tiên, ai có oan thì có thể lần lượt giơ tay nói!”
Khi lời của Tảo Nhi vừa dứt, có đến một nửa số người có mặt giơ tay lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-333.html.]
Rất nhiều người phải chịu oan ức!
Tảo Nhi nhìn mà không biểu lộ cảm xúc. Trong lòng nàng ấy biết chắc rằng dưới kia vẫn còn nhiều người bị bắt nạt nhưng vì tính cách hoặc muốn quan sát tình hình nên tạm thời chưa giơ tay.
Nàng ấy nhanh chóng chọn nữ nhân mà mình đã gặp trước đó: “Ngươi nói trước đi.”
Nữ nhân ấy nhanh chóng đứng dậy, đôi mắt đầy tia m.á.u giờ đây sáng rực lên đầy căm phẫn.
Nàng ta lặp lại lời nói lúc trước bằng giọng đầy căm hờn: “Cam Tam, hắn còn thua cả súc vật, hắn đã hại c.h.ế.t con ta…”
Chung Tứ đứng ngay cạnh tảng đá của Tảo Nhi, cầm giấy và bút than, chăm chú ghi lại từng câu từng chữ.
Nghe nữ nhân ấy nói xong, sắc mặt của Tảo Nhi cũng trở nên lạnh lùng.
Nàng ấy gật đầu, nhưng giọng nói vẫn rất nhẹ nhàng: “Được, ta đã hiểu. Tiếp theo, xin mời những người làm chứng giơ tay lên.”
Lần này, số người giơ tay còn nhiều hơn ban đầu, đông nghịt cả lên.
Chỉ cần giơ tay thôi mà, không khó khăn gì. Những người biết rõ sự việc đều sẵn lòng giơ tay làm chứng.
Một lượt kết thúc, Tảo Nhi lại chọn một người tiếp theo để giãi bày nỗi oan ức.
Sau khi năm người dân đã nói xong, Tảo Nhi liền nói: “Được rồi, có vẻ như Cam Tam không còn phúc để sống nữa. Có ai có ý kiến phản đối không?”
Bên dưới, dân chúng im lặng như tờ, đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
Không một ai lên tiếng phản đối.
Tảo Nhi quyết định: “Vậy thì hãy mang xác c.h.ế.t này ra chỗ khác trước đi. Người tiếp theo!”
Đại Ngưu nhanh chóng đưa người thứ hai ra.
Tảo Nhi vừa định mở lời thì bất ngờ nghe thấy dân chúng đồng loạt reo hò.
Trong đám đông, không ít người đang lau nước mắt. Không rõ là vì vui mừng trước cái c.h.ế.t của Cam Tam hay là vì thương cho những nỗi khổ mà mình đã phải chịu đựng.
Tảo Nhi nhìn cảnh tượng ấy cũng thoáng ngạc nhiên, rồi từ từ đưa tay lên n.g.ự.c mình.
Lúc này đây, nàng ấy như thấu hiểu sâu sắc hơn về ước mơ mà Phương Tiên Nhi muốn đạt được.