Mang Theo Hệ Thống Kinh Doanh Về Cổ Đại - Chương 328
Cập nhật lúc: 2024-11-10 08:25:11
Lượt xem: 7
Sau khi biết rõ ngọn nguồn sự việc, Đại Ngưu nhanh chóng sai người đi bắt hai tên hộ vệ đang bất tỉnh mang đến, đồng thời cũng giấu kỹ địa đạo để tránh có kẻ nào đó trốn thoát từ đây.
Trước khi họ chỉnh đốn tình hình của huyện thành xong thì không ai được phép rời khỏi.
Xong việc này, mấy người họ lại cẩn thận lục soát trong thành một lượt nữa. Sau khi không tìm thấy thêm sơ sót nào nữa thì mới dẫn ba người huyện lệnh trở về đại đội.
Lần công thành này dễ dàng hơn so với tưởng tượng. Trong lúc giao chiến, thôn dân không ai bị thương, chỉ có Thiết Trụ bị trẹo chân trong lúc vội vã. Lúc này, Thu Nương đang giúp hắn ta xử lý vết thương.
Người được Tảo Nhi phái đi truyền tin trước đó hành động rất nhanh. Người dân trong thành nhanh chóng truyền tai nhau, một truyền mười, mười truyền trăm, vậy nên đã lác đác kéo đến không ít. Bọn họ đều là nghe nói có cái ăn nên mới đến.
Còn có vài gia đinh, nha hoàn của phú hộ đứng từ xa dò xét tình hình. Lúc nào cũng sẵn sàng quay về báo tin cho chủ.
Ở trong núi sống thanh tĩnh, nhóm Đại Ngưu đã lâu không thấy nhiều người như vậy, cảm giác có chút không quen.
May mà Thạch thúc và những người khác rất hữu ích. Họ ra mặt giúp duy trì trật tự một cách có tổ chức.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tù binh bị trói thành một đống đứng cùng nhau chiếm một diện tích khá lớn.
Chắc chắn phải xử lý những người này.
Nhưng vào thời điểm này, nhìn vẻ mặt mơ hồ của dân chúng, nhóm Đại Ngưu biết rõ, vẫn phải giải quyết chuyện ăn uống trước. Nếu không thì chẳng ai có tâm trí để mà nghĩ đến việc khác.
Đợi người đến đông đủ, Hà Hoa ước lượng thời gian, bảo mọi người đi đến huyện nha tìm mấy cái nồi lớn, dự định lát nữa sẽ dùng để nấu cơm.
Những cái nồi này còn sót lại từ lần phát cháo trước kia của huyện.
Một số phú hộ biết điều đã chủ động đứng ra, mang vài lò than lớn và than củi đến để lát nữa đốt lửa dùng.
Nồi và lò nhanh chóng được dựng lên.
Dù lúc này chỉ có nồi không nhưng không ít dân chúng trong thành đã nhìn chằm chằm về phía này nuốt nước bọt. Ánh mắt của bọn họ ngây dại, đờ đẫn.
Vừa mới dựng nồi chưa bao lâu, người canh giữ tại chỗ hở của tường thành đã chạy đến báo tin. Nói là Tảo Nhi và mọi người đã mang vài xe lương thực về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/mang-theo-he-thong-kinh-doanh-ve-co-dai/chuong-328.html.]
Lúc trước, nhóm Tảo Nhi lấy được vài con ngựa từ nhà phú hộ, rồi tìm những phu xe chuyên kéo xe. Bọn họ phi như bay về ngôi làng cất giấu lương thực.
Không thể không nói, quả thật xe ngựa nhanh hơn xe bò.
Đây là lần đầu tiên Tảo Nhi ngồi xe ngựa nên trong lòng cảm thấy rất mới lạ. Nàng ấy nhanh chóng bị mấy con ngựa thuần tính kia làm mê mẩn, quyết tâm học cưỡi ngựa.
Đến làng, họ lấy lương thực đã cất giấu ra rồi từ từ chuyển lên xe ngựa.
Những người của Thạch thúc khi thấy nhiều lương thực như vậy, tất cả đều sững sờ.
Tảo Nhi và mọi người thấy vậy, trong lòng cũng nhẹ nhõm.
Giấu giếm bấy lâu, lo lắng sợ hãi suốt ngần ấy ngày.
Giờ đây cuối cùng cũng có thể thoải mái một chút, lấy ra nhiều thứ hơn.
Tất cả đều vì bọn họ đã có thần trang tự vệ, còn nắm trong tay hỏa dược là vũ khí hủy diệt, giờ lại chiếm được huyện thành.
Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, trong thành có nhiều người cần ăn uống như vậy, chắc chắn lượng lương thực phải tiêu hao rất lớn.
Sau khi chuyển những thứ này đi rồi thì vẫn phải nhanh chóng vào núi tiếp tục chuyển lương thực ra.
Nghĩ đến đây, Tảo Nhi nhíu mày.
Bây giờ bọn họ đã chiếm được huyện thành, chắc chắn trong thời gian ngắn không thể rời khỏi nơi này. Tình hình lúc này vẫn chưa đủ ổn định nên vẫn chưa thể mang người thân trong núi ra đây được.
Vả lại, Phương Tiên Nhi vẫn ở trong núi. Chắc chắn bọn họ không thể bỏ căn cứ lớn lại trong núi.
Tuy việc vận chuyển đồ từ trong núi ra ngoài hơi phiền phức. Nhưng nghĩ kỹ lại thì vào lúc này, làm vậy là lựa chọn tốt nhất. Đây cũng là cho bọn họ thêm một nơi có thể rút lui.
Chỉ là đợi sau này phát triển, biến huyện thành trở thành địa bàn của mình hoàn toàn, thì sẽ đưa những người thân trong núi đến đây.
Đến khi đó, việc đi qua đi lại mà không có phương tiện thì cũng bất tiện…
Thôi, vẫn còn sớm. Đến lúc đó, nàng ấy sẽ bàn bạc với Phương Tiên Nhi, hỏi xem nàng có thể chuyển pháp miếu vào trong thành được không.